Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
Tags:
3 Truyện
CẶP BÀI TRÙNG SỐ NHỌ |Yoonlice|©

CẶP BÀI TRÙNG SỐ NHỌ |Yoonlice|©

1,697 168 16

Đã nhọ lại còn xui nữa 😩Cuộc sống của hai ta luôn bị chèn ép bởi các tác động bên ngoài.Chúng ta không thể không chấp nhận mà còn phải chịu đựng một cách chân thành nhất. Cảm ơn mày đã nhọ cùng tao!_________Gửi đến những con người biết đọc chữKhông tiếp những người kiếm chuyệnCó 'ý thức' thì phiền go away dùmĐừng để tôi mở mic thì mệt.Lịch sự đi đôi với vui vẻHết…

Lớp Học Bá Đạo

Lớp Học Bá Đạo

224 44 8

3 phần đầu là giới thiệu truyện, các phần sau là chuyện tình cảm. Zin nghĩ ra cái gì thì viết cái nấy các bạn đọc rồi cho Zin ý kiến nha!!!…

Những kẻ đi qua mùa hạ

Những kẻ đi qua mùa hạ

1 0 1

Trường Trung học Tam Thời là nơi mọi thứ đều bình thường đến kỳ quái - như thể thực tại ở đây vận hành theo một logic riêng, im lặng và chậm rãi. Những điều phi lý xảy ra mỗi ngày, nhưng lại được mọi người chấp nhận như lẽ thường. Ở đây, bạn có thể bắt gặp một con mèo biết gật đầu khi nghe gọi tên, hay một giáo viên Văn có thể hoàn thành bài kiểm tra của bạn... trước cả khi bạn bắt đầu viết.Trong thế giới "bình thường" đó là lớp 11B2 nơi năm học sinh thân thiết chia sẻ bí mật về một "cánh cổng" mà chẳng ai khác thèm tin. Mỗi người trong nhóm mang theo những vết xước của riêng mình:Một người viết nhật ký không bao giờ cho ai đọc.Một người luôn mang theo dao găm vì "phòng khi cần phải cắt ranh giới".Một người luôn đến muộn, nhưng thời gian dường như không áp đặt lên cậu.Một người thường ngước lên bầu trời, như thể mong điều gì từ nơi xa xăm.Và một người luôn cười, nhưng mắt lúc nào cũng đỏ hoe như vừa tiễn ai đi mãi mãi.Một ngày nọ, họ quyết định cùng nhau khám phá "cánh cổng sau phòng thiết bị thể chất" thứ được đồn là nối đến một thế giới khác. Họ gọi đó là cuộc phiêu lưu mùa hạ cuối cùng.Nhưng không ai nói rằng... chỉ bốn người trở lại.Không ai nói rằng... cái giá của sự trở về là lãng quên.Và điều đáng sợ nhất không phải là mất đi một người bạn, mà là cảm giác đáng ra nên có ai đó ở đây, nhưng chẳng ai nhớ được người đó là ai.…