◠xiaokazu☆ roommate
"cậu nhường giường dưới cho tôi được không?""...""tôi sợ té."xiao x kazuhatruyện ngắn, xoay quanh kazuha và bạn cùng phòng của anh ta - xiao.…
"cậu nhường giường dưới cho tôi được không?""...""tôi sợ té."xiao x kazuhatruyện ngắn, xoay quanh kazuha và bạn cùng phòng của anh ta - xiao.…
Stars Lost in the Sea (Sao Trời Lạc Giữa Biển Khơi)Tác giả: smilesDịch: RumNhân vật: Kim Seokjin | Jin, Min Yoongi | SugaBản gốc: https://archiveofourown.org/works/14465154/chapters/33418731---Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Không sao chép, không chuyển ver, không re-up dưới mọi hình thức.---Tóm tắt:2018Trong nỗ lực hết mình nhằm vượt qua được việc mất ý tưởng sáng tác, nhà văn Kim Seokjin thuê một căn nhà nhỏ ven biển ở một hòn đảo cô lập phía nam Hàn Quốc vào mùa hè, dốc lòng viết cho được một câu chuyện hoàn chỉnh.1933Min Yoongi dành thời gian ban đêm của mình để chăm nom ngọn hải đăng, mang nguồn sáng cho những thủy thủ lạc đường tìm được hướng đi an toàn, trong khi bản thân gã lại luôn cảm thấy lạc lõng, một kẻ gác đèn không có ánh sáng nào chỉ lối.Có một số người, số phận định sẵn sẽ gặp nhau, dù điều đó có nghĩa rằng thời gian phải uốn cong lộ trình vì họ.---Hoàn thành.…
Complete √End: quên cmnr.…
Câu truyện về những đứa trẻ nhìn thanh xuân của mình trôi qua từ phía bên kia của khung cửa sổ. "Này, cậu biết tôi tiếc nuối gì nhất không?" Draco ngước lên khỏi cuốn sách. Cậu tựa đầu vào vai người con trai bên cạnh theo thói quen, "Này, có nghe không đấy." "Nghe mà." Cậu con trai trời mắt khỏi màn hình máy game, thoáng liếc sang bạn mình. Đến lúc này cậu ta mới nhận ra trời đã đổi màu từ lúc nào. Bên ngoài cửa sổ, hoàng hôn đỏ au đặt cái hôn dịu êm lên bức tường, nhuộm cả màn cửa trắng xóa thành một màu cam ấp áp. Nó ôm lấy mái tóc đen bù xù của cậu, lại in bóng dáng của khung cửa sổ lên tròng mắt kính tròn xoe. Harry dụi mắt, rồi lại quay sang Draco. "Chúng ta chẳng có cơ hội để hành xử như trẻ con." Draco thở dài, đầu vẫn vùi vào áo ngủ của Harry. "Chẳng biết nữa. Mà gia đình tôi thì cũng chẳng phải 'thân thiện' gì cho cam." Tiếng cười khúc khích nghẹn lại trên vai Harry nghe tựa tiếng rừ rừ, như điện giật lan đến tận đầu ngón chân cậu, "Chạy trốn khỏi nhà vào chập tối, lái chiếc xe cũ kĩ nào đó đến chốn hoang vu để làm những điều ngu ngốc. Cãi nhau với mẹ rồi nhốt mình trong phòng với radio bật to bất cứ những bài nhạc lố bịch gì mà lũ tuổi trẻ dậy thì hay nghe. Cậu biết đấy, mấy việc như thế."…