[EXSH-TEXTFIC] Bùng binh bố trận
Một mớ bùng binh, một mớ bồng bông…
Một mớ bùng binh, một mớ bồng bông…
Đọc kỹ tag cp trước khi xem.…
nhung nhớ một bóng hìnhlưu ý : trí tưởng tượng đừng đem đi đâu và đừng nghiêm túc quá…
Mỗi lần có ai hỏi Vương Yến Tây: "Bố với mẹ con đã quen nhau như thế nào?", cô bé chỉ cười mà không nói gì.Thật ra, lời đồn đã có từ lâu rồi, từng chữ từng câu đều chính xác.Rất rất lâu trước đây, trên con phố sầm uất nhất ở Triều Thiên Môn, có một cô gái trẻ góa bụa dọn đến. Cô gái này bắt kịp làn sóng cải cách mở cửa, làm ăn kinh doanh, phát triển sự nghiệp và phải lòng chính người phu bưng vác của mình.____Tác giả: iveneverseenthat - đồng tác giả với "Giải Ưu Hải - Biển Giải Sầu" đó ạ. - Số chương: Chưa biết, đang sáng tác nhưng sắp end rồi.- Rating: M- Thể loại: Au - OOC (out of character) nặng, truyện lấy bối cảnh thời xưa, cưới trước yêu sau. Lấy cảm hứng từ một chuyến đi khám phá Trùng Khánh. Vương Sở Khâm - Đầu lĩnh của đội khuân vác ở Sơn Thành (Tên gọi khác của Trùng Khánh)Tôn Dĩnh Sa - Cô chủ quán lẩu Sa Sa…
Tên gốc: 微不足道的我和你Tác giả: yezi_hazeNguồn: asianfanficsMô tảAUNhà tạo mẫu hàng đầu X Chủ quán cà phêDanh tính bí mật: ? X ?Bối cảnh: Chế độ quân chủ hiện đạiHai con người bình thường đến lạ lùng, gặp nhau trong một ngày bình thường đến lạ lùng, viết nên một câu chuyện phi thường, mở ra một khởi đầu phi thường mới.*Bản dịch không chuẩn, dùng để lưu trữ*…
"Mày không phải vợ tao, không có nghĩa mày được làm vợ đứa khác""Mày đéo phải chồng tao, nhưng mày đéo được làm chồng con khác"-Mập mờ bùng binh từa lưa, ok? "thôi giỡn đó.. fic xàm bò về chuyện tình mập mờ của Linh Lan cùng 7749 bùng binh nhíe hihi <3…
Hắn cậy hắn có quyền, nên đường Tôn Dĩnh Sa đi dù có trải đầy gai cũng sẽ hóa hoa hồng*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
❝ cuối cùng chúng ta cũng chỉ là đứa trẻ có một trái tim vỡ vụn và tâm hồn tổn thương khao khát sẽ được yêu ❞↬ "dạo này hằng không bắt mình học hành chăm chỉ nữa sao?""hông, mình suy nghĩ kỹ rồi. mình sẽ tự học thành đạt, sau này có tiền để nuôi bạn"hồ võ thanh thảo & nguyễn lê diễm hằng | có một chút pháo chi và song mỹ |…
Vương Sở Khâm chính là tên bạn trai cũ khốn kiếp của Tôn Dĩnh Sa.Cuộc chia tay của họ không hề vui vẻ, nhưng cũng khá là đàng hoàng.Chia tay là bởi cô tận mắt nhìn thấy anh trần truồng nằm ngủ trên giường cùng một người phụ nữ khác.Cô lao đến đánh anh một trận, Vương Sở Khâm lúc đó mới tỉnh lại, còn dám đưa tay ra ôm cô.Đợi đến khi tỉnh táo hoàn toàn, nhìn thấy tất cả những gì đã xảy ra trên giường, sắc mặt anh tái mét, cúi đầu thật lâu không dám nhìn cô."Chúng ta xong rồi, đồ khốn!"Tôn Dĩnh Sa để lại một câu, quay người rời đi.Ba ngày sau, luật sư của Vương Sở Khâm đến tìm cô, nói rằng để bày tỏ sự hối lỗi, anh đã chuyển nhượng cho cô căn hộ này và cả chiếc Lamborghini đứng tên mình.Tôn Dĩnh Sa bật cười khinh khỉnh:"Ý gì đây? Bồi thường chia tay? Hay bồi thường vì phản bội?"Luật sư giữ nụ cười chuyên nghiệp:"Anh Vương không nói rõ mục đích, chỉ bảo thể hiện thành ý."Tôn Dĩnh Sa cười lạnh, nhận luôn không sót thứ gì.Đằng nào người ta cũng lắm tiền, muốn dùng tiền mua bình yên thì cô nhận!- Tác giả: laurelBarry - Mở màn tận thế, OOC nghiêm trọng.- Thể loại - Rating: AU - truyện bà này chắc MNữ chính là kiến trúc sư độc lập, mạnh mẽ. Nam chính là thiếu gia nhà giàu, tuổi trẻ tài cao.Hai người này, chẳng ai dễ chơi cả.Ngày gặp lại, rốt cuộc là tình cờ hội ngộ hay mưu tính từ lâu? Hãy chờ xem tiếp.Bối cảnh câu chuyện là một đêm nửa đêm nào đó, sau ba bốn tháng bỗng nhiên bật ra một tia linh cảm mà nảy ra ý tưởng. Mở đầu cực gắt, mọi nguyên nhân sẽ…
những cảm xúc chưa được nói ra, những khoảnh khắc yêu thương âm thầm giữa Sun Yingsha và Wang Chuqin.…
Vì quá mê emxinhsayhi nên viết chuyện này!Mong đừng bê ra khỏi Wattpad!Truyện sẽ có từ tục,otp của riêng,viết hơi xàm…
Trần Thảo Linh - ca sĩ trẻ nổi lên như một hiện tượng với visual hút mắt, giọng hát nội lực và phong thái sân khấu đỉnh cao. Khi sự nghiệp đang trên đỉnh, cô từng có một mối tình bí mật với Han Sara - một tân binh nhỏ, chưa có hit, chưa có tên tuổi, nhưng luôn dịu dàng và ấm áp.Họ yêu nhau trong âm thầm, cho đến khi Sara là người chủ động buông tay. Linh không níu kéo, Sara không nói rõ lý do, mối quan hệ khép lại lặng lẽ.Hai năm sau, định mệnh đưa họ gặp lại trong chương trình Em xinh say hi. Không phải với tư cách người yêu cũ, mà là... bạn cùng phòng.…
"Chị ơi, đừng có né em nữa""Bữa em ném quả bóng vô đầu chị mà??!!"…
YÊU ANH CẢNH SÁT BÁ ĐẠO (ÁI THƯỢNG PHÁCH ĐẠO CẢNH QUAN)ĐÂY LÀ TRUYỆN DO CHÍNH EDITOR ĐĂNG MONG CÁC BẠN ỦNG HỘ ❤ ❤ ❤ ❤ Tác giả: APPLEEdit: MẠC VÂNThể loại: ấm áp, cường x cường, tàn tật thụ, 1 vs 1, HENguồn RAW và QT: VNSharingBeta: Mạc VânTruyện có liên quan: Yêu phải thiên tài nằm vùng (Cp: Âu Dương Thông X Trầm Chính Dương) VĂN ÁN:"Em thích anh, là kiểu thích giữa tình nhân ấy, Hàn Khải, em yêu anh...""Chúng ta là anh em, là bạn bè, nhưng đó không phải tình yêu."Hàn Khải vẫn luôn cho rằng tình cảm của mình đối với Âu Dương Duệ chỉ là thưởng thức cùng coi trọng, là sự tán thưởng đối với một cấp dưới đắc lực, cho nên khi anh nghe đối phương bày tỏ, anh đã quả quyết cự tuyệt.Cứ nghĩ rằng sẽ quên đi...Nhưng thời khắc Âu Dương Duệ nằm trên giường bệnh hôn mê bất tỉnh, Hàn Khải nắm lấy tay cậu thật chặt, lần đầu tiên trong đời anh cảm thấy sợ hãi đến thế.Tình cảm cuối cùng cũng chiến thắng lí trí, khiến cho anh phải đối diện với trái tim đã rung động từ lâu của bản thân.Đối mặt hai chân bị tê liệt, cậu nhất quyết không chịu tin tưởng anh,Luôn kiên quyết cho rằng anh chỉ đang bố thí tình cảm vì thương hại cậu mà thôi,Hàn Khải phải làm thế nào để khiến 'tiểu đông tây' này một lần nữa tin tưởng mình đây?…
"Hãy cùng nhau trải qua một mùa đông thật yên ả."Giới thiệu truyện: - Tác giả: Neigebrulante - AFF- ShaTou / Hiện đại - fanfic / Đã hoàn thành - 20 chương + 1 phiên ngoại- Một câu chuyện rất bình dị, rất đời thường.…
Những câu chuyện với 30 em bé xinhfocus on MiuCam & MoonPhuong ó…
Không ai nói trước được điều gì trong tuổi trẻ.…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…