Đắm chìm
Đắm chìm vào nhau.Vương Sở Khâm x Tôn Dĩnh Sa, Oneshot, ngọt sủng.…
Ở đây có NutHong 😘P/S: Tui không hiểu quá nhiều về giới giải trí, âm nhạc,... nên nhân vật đương nhiên OOC. Bối cảnh và sự kiện chỉ là giả tưởng. Viết chơi chơi thôi mọi người đọc hoan hỉ nhắm mắt bỏ qua mọi sự thiếu hiểu biết và ngu ngốc ná 😺…
Con đường không đơn độc.Vương Sở Khâm x Tôn Dĩnh Sa, Oneshot.…
Kissing game.Vương Sở Khâm x Tôn Dĩnh Sa, Oneshot, ngọt sủng.…
Văn ánNăm học mới bắt đầu tại một trường trung học ở Bangkok. Nut, học sinh "đầu gấu" nổi danh toàn khối. Dù vậy bảng điểm của cậu luôn ở top đầu, làm giáo viên vừa đau đầu vừa nể phục. Nut sống một mình, ít bạn bè, chỉ có những trận đánh nhau.Hong thì khác, không phải kiểu "mọi người tránh xa" mà là "không ai để ý". Cậu lặng lẽ sống trong thế giới của riêng mình - một góc sân trường vắng, chiếc tai nghe nhét tai, và cuốn sổ tay dày đặc lời nhạc viết tay. Cậu sống như thể muốn tan biến khỏi ánh nhìn của cả thế giới.Thế nhưng, một lần thay đổi chỗ ngồi đã khiến hai thế giới trái ngược ấy va chạm.…
Bố đã gặp mọi người bằng cách nào?…
Không có não mới yêu được 😜…
WARNING: truyện có lowercase, bạn nào không đọc được có thể clickbacknhững câu truyện nhỏ của sungtaro, mỗi chap là một câu truyện khác nhau dựa trên lyrics của nhiều bài hátby: hayun…
Lấy cảm hứng từ track TIME & THE VISION: REBIRTH của Kunge. Đề nghị quý vị xem xong không ném đá ném gạch. Cảm ơn.Cover by: @Chiichan82…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
vô tình, hoặc không, jisoo được gặp lại người cậu ghét vào năm cấp ba.jeonghan fell first, jisoo fell harder. then jeonghan fell hardest.tag: ooc, bác sĩ hjs, ceo yjh, hơi angsty, he hihi…
2nd design room…
Tổng hợp các OneShot - lười lập mỗi cái 1 quá =)))…
Nói về nhóm học sinh lớp 2-3 của trường cấp ba Sungjin phải cầm súng chiến đấu với bọn quả cầu để bảo vệ mạng sống của bản thân và bạn bè của mình…
Những mẫu truyện ngắn…
Thanh xuân ấy, có một người lặng lẽ bước vào tim - và im lặng rời đi."Có những người không thuộc về ta, dù cả thanh xuân ta chỉ thuộc về họ."Năm mười bảy tuổi, Nut gặp Hong - cậu học sinh mới chuyển từ Bangkok, luôn ngồi cuối lớp với ánh mắt buồn nhìn ra cửa sổ. Không ai thật sự thân thiết với Hong, ngoài Nut - người duy nhất mang cho cậu hộp sữa chua không đường, và một tình cảm không tên.Giữa những buổi tan học cùng nghe nhạc, những chiều mưa mắc kẹt lại lớp học, Nut và Hong dần trở thành hai đường thẳng song song - không cần tỏ tình, không cần nắm tay, chỉ cần ở bên nhau là đủ. Nhưng rồi, như bao câu chuyện tuổi trẻ, một người buộc phải ra đi. Hong chọn Nhật Bản, còn Nut ở lại với Chiang Mai, cùng lời hứa chưa kịp thốt.Nhiều năm sau, Nut là một biên kịch nổi tiếng với những kịch bản buồn về những người đã lỡ. Trong một buổi ký sách ở Kyoto, anh không ngờ lại gặp lại người từng là cả bầu trời của thanh xuân mình - với ánh mắt một mí xưa cũ, và một lời chưa kịp nói ngày ấy:"Anh còn đợi em không?"…