TextficMỗi người con gái là một loài hoa ngát hương trong cánh rừng đại ngàn, chỉ khi họ đoàn kết đó mới trở thành khu vườn địa đàng thực sự.Hãy để mùi hương tuổi trẻ nồng nàn trên cánh mũi, để đôi mắt ngắm nhìn sự rực rỡ đang tồn tại bạn sẽ thấy ngõ rẻ thanh thản trong tâm hồn đầy dằn vặt. Hãy cảm bằng lòng đừng chỉ vội lướt qua 💫.Textfic-Teenfic nói không với teencode, mọi thứ ở đây đều được chau chuốt từ chất xám của AU, phiền ai muốn đưa khỏi Wattpad hãy hỏi ý kiến trước 🤏…
NAM CHÂMAuthor: Khổ Đinh TràRating: PG15Pairings: Khải NguyênCategory: Hiện đại. Hài. Cường cường. 1x1. Chính nghĩa ngay thẳng công x Phúc hắc manh thụ. HEDisclaimer: Hai bé không thuộc về tui. Nhân vật không :/ người thực càng không :/ fanfic này không có liên quan gì đến hai bé. Summary:Một người là cảnh sát, một người là nghi phạm nguy hiểm. Hai bàn tay, một chiếc còng số tám, chúng ta cứ vậy mắc vào nhau rồi. Còng có thể mở, tay có thể rời, nhưng tâm thì không dễ buông như vậy được.Nếu đã yêu, xin đừng trốn khỏi tim nhau.Note: Gift for Bé :3 (°v°)…
Có người nói: Bóng tối là nơi ẩn náu của tội lỗi nhưng đôi khi thứ đáng sợ nhất lại là bản chất yếu ớt bên trong con người, cái bản chất luôn lặng lẽ chứng kiến cũng như điều khiển mọi sai trái. Khiến cho con người không thể quay đầu lại được.Không ai sinh ra đã là ác quỷ chỉ là có ngày nào đó họ ngừng cố gắng làm người. Mỗi người đều có bí mật. Mỗi người đều từng đứng trước ranh giới giữa đúng và sai.Muốn tìm ra sự thật ư? Phải dám nhìn vào phần sâu nhất của con người. Nơi không ai còn là nạn nhân tuyệt đối. Và cũng chẳng ai vô tội hoàn toàn.Trong thế giới mà cái ác ngày càng tinh vi và lạnh lùng hơn, chính họ là những người lặng thầm giữ lại một phần nhân tính cho xã hội. Những người không cần được tung hô, chỉ cần được tin tưởng. Những người không sợ máu, chỉ sợ sự im lặng kéo dài của công lý chưa được thực thi. Mỗi vụ án không chỉ là nhiệm vụ, mà còn là một lời hứa âm thầm với người đã khuất: rằng dù chuyện gì đã xảy ra, cũng sẽ có người tìm ra sự thật. Những người làm việc không phải để nổi tiếng, mà để kẻ thủ ác không thể mỉm cười thêm một lần nào nữa. Họ không được nhắc đến nhiều, nhưng chính họ là người gắn lại những mảnh vỡ cuối cùng của công lý. Và chính họ trong im lặng đã thắp lên những vệt sáng từ trong bóng tối.Thế giới không chỉ có cái ác đến từ bóng tối, mà còn có sự đáng sợ đến từ những gương mặt tử tế.…
Ánh nắng tươi sáng cục cảnh sát trước cửa truyền đến một trận tiếng bước chân, một người cao lớn da đen đoản tấc đầu nam bước đi tiến vào, hắn thoạt nhìn có 1m9 nhiều, ngũ quan đường cong ngạnh lãng khắc sâu, mày rậm mũi cao, hai tròng mắt thâm thúy, vai rộng chân dài, ăn mặc một kiện màu đen tu thân ngắn tay, đem trước ngực chắc nịch cơ ngực thít chặt ra hình dạng, lưng hùm vai gấu, cổ tay áo lộ ra cánh tay thô tráng hữu lực.…
Tác giả: Tâm ThườngSố chương: 56 chương + 1 ngoại truyệnConverter + Editor: ngocquynh520Nguồn: diendanlequydonẢnh bìa: Design by Jang JangGiới thiệu:Con người khi còn sống nhất định sẽ gặp phải hai người, một người ở vào thời gian tươi đẹp, còn một người là lúc năm tháng dịu dàng.Anh dùng hai mươi bốn năm dịu dàng nhất trong cuộc đời, để yêu một người nhất định không bao giờ dừng lại.Cho đến khi cô xuất hiện.Nhiều năm trước lúc thi hành nhiệm vụ, thuận tay giải cứu một thiếu nữ bị mù, hôm nay đã là họa sĩ vẽ cảnh hot nổi tiếng.Nhiều năm trước anh chỉ vô tình gặp được cô, nhưng hôm nay cô đã là "trách nhiệm không hoàn toàn thuộc về" anh.Một đêm say rượu, cô từng chút từng chút phác họa anh lên giấy, cũng từng chút từng chút cởi ra cái gông xiềng làm anh không cách nào hít thở.Chỉ là yêu sâu như vậy, quên lãng cần khá dài.Cho đến khi đạn gào thét mà đến, cho đến khi ôm hôn và rung động khó tả trong đêm mưa, cho đến khi chuyện cũ rốt cuộc mở màn, hai trái tim có đầy vết thương, mới rốt cuộc có được an bài.Giang Thiệu: "Thì ra tình yêu cũng không phải là không đường để lui. Tôi là cảnh sát, tôi trung thành với tình yêu."Vì thích truyện nên mình đăng lên wattpad với sửa lại một số lỗi chính tả để tiện đọc.…
"Mỗi người ít nhất nên có một giấc mơ, có một lý do để kiên cường. Tiếc nuối nhất của cuộc đời không phải là bạn không thể, mà là bạn chưa từng nỗ lực và phấn đấu vì cuộc sống mình mong muốn." "Bóng đêm có thể vừa tối lại còn lạnh, nhưng hãy cứ dũng cảm tiến về phía trước, bạn ắt sẽ tìm thấy ánh sáng của bình minh." 《人民日报》…
"Rõ ràng là yêu mà không biết làm sao, để tình yêu mạnh mẽ không đứt gãyTại sao cuộc sống không cho phép người ta trưởng thành rồi mới sửa chữa quá khứTôi từng có được anh, thật khiến trái tim tôi xót xa."Lâm Dậu Gia "Tâm Xót"…
Cô ấy nói: "Vương Sở Khâm, em sẽ không bao giờ từ bỏ anh, em mãi mãi tin tưởng anh. Vì vậy, anh cũng hãy tin vào chính mình, tin vào chúng ta."Tôn Dĩnh Sa chính là mặt trời trong cuộc đời tôi. Mặt trời mang đến sức sống, ánh sáng của nó là hy vọng.Tôi thật sự biết ơn vì mình đã chọn bóng bàn, hoặc có thể nói bóng bàn cũng đã chọn tôi. Chính bóng bàn đã giúp tôi trở nên tốt hơn, và cũng chính nhờ nó tôi đã gặp được Tôn Dĩnh Sa.Hai thứ tình yêu tôi luôn tìm kiếm trong suốt cuộc đời này, tôi đều đã có được.Tình yêu dành cho bóng bàn, và tình yêu mãnh liệt dành cho Tôn Dĩnh Sa.…