Drarry | Delusion
Nỗi sợ lớn nhất của anh đã tới. Kể cả Harry trong hiện thực anh tạo ra cũng không hề nghĩ đến anh dù cho gần gũi cấp mấy...." Có lúc nào cậu nghĩ, sẽ cho bản thân một cơ hội hạnh phúc không, Harry?…
Nỗi sợ lớn nhất của anh đã tới. Kể cả Harry trong hiện thực anh tạo ra cũng không hề nghĩ đến anh dù cho gần gũi cấp mấy...." Có lúc nào cậu nghĩ, sẽ cho bản thân một cơ hội hạnh phúc không, Harry?…
Schoollife thì vào hết đây ạ :33 art không ngon tui làm ông cố nội mấy bạn…
CP: Hades x PoseidonCảnh báo: loạn luân, OOC.Lưu ý mọi tình tiết trong fic là chủ quan thuộc về tác giả, không liên quan gì tới các nhân vật gốc của nguyên tác.…
CHÍ PHÈO TÁI THẾ: CON QUAN NHÀ NƯỚC BỊ TẠM GIAM DO CHỬI CHẾ ĐỘ!…
woonhak gửi nhầm thư cho satan thay vì santa.…
Những câu truyện muôn thưở, những câu truyện thú vị, những câu truyện bịa đặt, hay cũng có thể là một sự thật không có gốc rễ, đều được lưu truyền trên cả thiên giới lẫn dưới nhân gian. Ví như: Hades có một bí mật nhỏ.Đức Phật treo lên một cành lá xanh trên đầu.Poseidon mang theo mùi hương thanh mát của cây cỏ.Thor hay có thói quen tự chạm đầu mình mỗi khi chiến đấu.Shiva rất yêu quý và hay chăm sóc những chậu cây trong lâu của hắn.Beelzebub luôn cầm theo một cuốn sách mới với sự hào hứng mỗi khi đi vào khu vườn địa đàng.Apollo lại hay cầm theo một cây đàn thần nhỏ bé mà chơi những giai điệu âm hưởng kì lạ mỗi khi nổi hứng.Hay là...Tần Thủy Hoàng có trong tâm một bóng người muốn bảo vệ.Adam cảm kích và biết ơn với sự giúp đỡ và hỗ trợ của vị Thảo Thần.Kojiro Sasaki luôn dặn lòng có người tin tưởng mình hơn bất kì ai.Lữ Bố mang trên từng vết thương của mình những dải băng thơm mùi hoa.Raiden Tameemon nhung nhớ từng cái vỗ vai an ủi mình từ bàn tay nhỏ bé.Nikola Telsa mang lòng hiếu kì với sự tinh thông và lượng kiến thức dồi dào của đối phương.Leonidas luôn thắc mắc đứa trẻ đã để lại bông hoa trị thương cho mình là ai và hiện giờ như thế nào.Không một ai biết đó có phải sự thật hay không, hoặc liệu ai đó thật sự may mắn đến như vậy, nhưng họ chỉ biết tất cả những bí ẩn liên quan tới nó, đều một lòng hướng về vị Tiểu Vương Kusanali trong thánh địa Surasthana.------Name: Tiểu Vương KusanaliOther Names: Thần Trí TuệMain Character: Nahida/Kusanali/BuerAuthor: Hibari_Semuji Credit cover: もんチャ…
Là ảnh và ảnh và ảnh thôi'-')))…
Mấy hôm nay bị mê Wuthering Waves mà ko phải cặp CamellyaxRover hay ScaRover mà cặp em mê nhất bây h là cặp này😭 Rover mà em nhắc đến ở đây là Female nha. ‼️WARNING‼️ Top F!Rover x Bottom Yangyang ( ao3 ko có Top Rover, cay quá😭😭 ) OOC xíu (?), có thêm Original character(s) nữa nha, Rover trong đây cao hơn Yangyang và đừng để ý cái tên truyện nha tại em hết ý tưởng để đặt tên truyện rồi😔…
Dũng nằm trên giường thao thức đến tận nửa đêm. Nó đang khó hiểu lắm. "Đường đường một đấng nam nhi như mình mà lại thao thức vì một đứa con gái thì thật là vô lý." Nó đã tự lẩm bẩm như vậy cả tối rồi nhưng vẫn không tài nào ngủ dược. Chính vì thế mà từ khó hiểu Dũng chuyển sang giận cá chém thớt. Dũng tức cái gối vì không mềm hơn, ghét cái chăn vì không đủ dài, bực cái quạt vì không mát như mọi khi, nhưng nó biết rằng nó giận bản thân nó nhất vì không thể ngừng nghĩ về buổi chiều hôm ấy...…
Giữa một thế giới lấp lánh màu ánh kim - nơi mà mỗi hơi thở cũng phải trả giá bằng quyền lực và những giấc mộng xa hoa. Nơi này tồn tại một xã hội ngầm đan xen giữa sự tráng lệ và những vết nứt mục ruỗng.Nơi mà cánh cổng lớn rộng mở đón chào những kẻ mang dòng máu tinh anh - nơi từng nhịp bước vang lên dư âm quyền lực, nơi mỗi nụ cười đều được mài giũa thành những lưỡi dao đẹp đẽ và sắc lạnh. Ở đây, thành công không được đong đo bằng ước mơ. Nó được cân đong bằng tên họ, bằng chiến tích, bằng những vết sẹo không ai dám hé lộ.Mỗi ánh đèn lấp lánh giữa những buổi dạ tiệc đều là cái bóng che khuất một lời thề bị phản bội.Mỗi huy hiệu cài lên ngực là một bản án cho những giấc mơ đã chết. Bề ngoài, thế giới này được dát son bọc vàng. Bên trong, nó mục rữa bởi những lời hứa chưa từng giữ.Mỗi đứa trẻ lớn lên giữa vòng tay lụa là đều mang trong mình một định mệnh: đội vương miện, hoặc trở thành đá lát dưới gót giày quyền lực. Thành phố ngập trong ánh sáng, nhưng ai biết được dưới chân nó là chính là một đại dương đen kịt - những linh hồn bị nhấn chìm mà mãi mãi không ai liếc nhìn. Và rồi, trong một đêm không ai nhớ tên, giữa những vết nứt của cái gọi là thiên đường ấy, có một đứa trẻ lặng lẽ đặt chân đến. Không vương miện. Không dấu ấn cao quý. Chỉ có đôi mắt không chịu khuất phục, đôi tay trắng tay và một trái tim đã quá quen với việc bị đẩy vào bóng tối. Nó không thuộc về nơi này. Không ai đợi nó. Không ai vẫy tay chào đón. Nhưng cũng chẳng ai biết: chính t…