Ở Đây Có HùngAnn
Chỉ là vã HùngAn lắm lắm nên mình đăng cái nì. Ở đây có tranh mìmh vẽ HùngAn ✌️✌️, trình còn ấy nên mb đừng chê nho 🔥🔥…
Chỉ là vã HùngAn lắm lắm nên mình đăng cái nì. Ở đây có tranh mìmh vẽ HùngAn ✌️✌️, trình còn ấy nên mb đừng chê nho 🔥🔥…
tớ mới tập tành viết fic nhẹ nhàng náaTrung Anh: 17 tuổi, hoạt bát, ngáo ngơ, ngây thơ, trưởng câu lạc bộ âm nhạcLâm Anh: 16 tuổi, chững chạc, điềm tĩnh, trong lạnh ngoài hơi nóng, trầm tính, trưởng câu lạc bộ nghiên cứu khoa họclấy xíu xiu cảm hứng từ pat×pran, +1 máy hồng hài nhi.…
Bốn người bạn với những bí mật riêng, cùng nhau vượt qua ngõ khó khăn của tuổi trẻ và tìm kiếm chính mình qua âm nhạc, tình bạn và tình yêu. Một hành trình đong đầy cảm xúc, nơi quá khứ và hiện tại giao thoa, khắc sâu những rung động khó phai.P/s :Fic có thể ko hay nhưng tên mỗi chap của fic chắc chắn ko liên quan đến nội dung :)))*cre bìa fic: Trung Anh( em Bông)…
- by: embivesshortfic; lâm anh x trung anh lowercase.một số chi tiết nhân vật được thay đổi để phù hợp với nội dung truyện.không copy ý tưởng.không bê truyện đi đâu.không cover khi chưa có sự cho phép.có tục nhưng không đáng kể.…
Chúng ta sinh ra đều không thể nào quyết định số phận của riêng mình. Em cũng vậy, anh ta, gã ta hay cô ta cũng thế. Số phận vốn dĩ đã an bài, chỉ là một trong số chúng ta muốn đảo ngược chúng mà thôi. Thế nhưng, dù là số phận, hay định mệnh trái ngang, thì Kim Taehyung tôi cả đời này cũng đều dung túng cho em.…
Cậu trai đanh đá, mỏng manh như sương.Anh chủ quán trà, lặng lẽ như đồi núi.Giữa thị trấn u buồn, họ gặp nhau - và cùng học cách yêu, cách ở lại.…
Một thư ký cọc tính và một giám đốc hậu đậu - hai con người tưởng chẳng thể hòa hợp lại vô tình tìm thấy nhịp đập chung giữa những hồ sơ chất cao và cà vạt nhăn nhúm. Đây không phải câu chuyện tổng tài bá đạo hay tình yêu sến súa, mà chỉ là hai trái tim tự nhiên va vào nhau giữa văn phòng ồn ào.…
Thể loại: Thanh xuân vườn trườngJang Wonyoung, tiểu thư cành vàng lá ngọc của gia tộc Jang danh tiếng, sinh ra đã như một đóa thạch thảo lạnh nhạt giữa mùa đông - đẹp đẽ, kiêu kỳ, và tưởng như xa cách với tất cả mọi thứ trên thế gian này.Một biến cố bất ngờ buộc nàng phải rời xa cuộc sống xa hoa, về lại vùng đất yên bình Dunsan-dong, bắt đầu những ngày tháng bình dị chưa từng trải qua.Ở nơi ấy, Wonyoung gặp Ahn Yujin - lớp trưởng hoạt bát, rạng rỡ như ánh mặt trời sớm mai, cô gái khiến bao người ngước nhìn bởi tài năng, vẻ đẹp khỏe khoắn và trái tim dịu dàng.Ban đầu, giữa họ là sự lạnh nhạt, là hiểu lầm, là tự tôn chạm tự tôn.Nhưng dần dần, trong từng ánh mắt chạm nhau ngượng ngùng, từng cái chạm tay vụng về, từng nhịp thở hòa vào nhau trong những ngày mưa phùn lất phất, khoảng cách ấy dần tan ra.Wonyoung - tưởng chừng ngạo kiều không thể chạm tới - hóa ra lại là một cô mèo nhỏ dụ hoặc, mềm mại và bám người một cách vụng về.Yujin - tưởng chừng chỉ biết nở nụ cười nồng nhiệt - hóa ra lại cất giấu trong tim mình những mạch xúc cảm sâu sắc hơn bất cứ lời yêu nào.Họ yêu nhau, theo cái cách tự nhiên như hơi thở, ướt át như cơn mưa đầu hạ, bồng bềnh như những ngày nắng quấn lấy tóc ai.…
Tên gốc: 硬仗Tác giả: chiveshaterVũ Cầm Cố TungĐoản ngắn có cả đắng lẫn ngọt nhưng nhìn chung vẫn...rất ngọt (nếu không ngọt mình xào một đĩa hẹ rồi ăn)🌈🌈🌈Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả.⛔️ Bản dịch phi thương mại vui lòng không mang đi nơi khác.…
Biết trước là sẽ đau nhưng cứ lao vào Chỉ có tổn thương cho cả hai…
Em và anh... biết nhau từ năm lớp 9. Gặp lại ở lớp 10 - lần này, chung trường, chung nhóm nhảy. Anh nổi bật. Vô tư. Là ánh nắng chói chang giữa trưa. Còn em... chỉ là một trainee nhỏ nhút nhát, lần đầu dám bước ra khỏi vùng an toàn để đứng gần giấc mơ - và gần anh.Từ cái khoác vai đầu tiên, em chẳng biết mình đã thân nhau từ bao giờ. Chỉ biết, mỗi lần tập luyện, em luôn bước sau anh một nhịp. Mỗi lần anh cười, là tim em lại rung lên theo nhịp khác. Nhưng tụi mình... hình như chưa từng bước cùng nhau.Một năm, rồi thêm một năm nữa. Anh vẫn là mặt trời. Còn em - mãi mãi là người bước sau. ...Nhưng nếu em bước chậm thêm một chút, còn anh quay lại một lần, biết đâu... chúng mình sẽ nhảy cùng một bài...…
Sống theo hướng ngay thẳng, thẳng thắng cụ thể là : Cổ ship ai kệ mẹ cổ đi. Vậy nhé ENDCảm ơn vì đã đến, love you!…
"- Mà có điều này tớ rất muốn hỏi nhưng không chắc có nên hỏi hay không - Park Sun ngập ngừng chen vào giữa câu chuyện.- Sao vậy, Sunnie? - Park Sun không phải người hay ngần ngại nên Wonyoung có chút thắc mắc.- Tớ luôn tò mò là cậu có xem Yujin unnie chỉ như một người chị gái không?"Couple: Yujin x Wonyoung = AnnyeongzSummary: 10 chapter + 2 bonus chapter…
bạn nhỏ quang hùng ghét bạn lớp trưởng trần đăng dương....highest ranking : #2 quanghungmasterd (17/08/2025) #2 domicmasterd (17/08/2025)…
Vì muốn trả thù cho gia đình mà bắt đắc dĩ phải lấy Lê Huỳnh Thúy Ngân. Nhưng sau đó, cô không ngờ người chồng đáng ghét này lại khiến cô rung động. -Cô không có quyền. Đừng quản chuyện của tôi! -Tôi là vợ chính thức, đương nhiên có quyền cang dự. Nhưng lần sau có ăn vụng thì nên ra ngoài, đừng là dơ nhà tôi.…
Tuấn Huy chưa bao giờ nghĩ rằng cậu ấy và mình sẽ đến tới bước đường này...Jeon Wonwoo chưa bao giờ tin rằng sẽ có ngày cậu ấy yêu mình...…
vài cái oneshort be béCó thể là H, có thể không.Có thể bình thường nhưng cũng rất bất thường.…
"GHÉT" xoay quanh câu chuyện trớ trêu giữa Trung Anh - một antifan nổi tiếng, và Lâm Anh - idol lạnh lùng, kiêu ngạo. Họ gặp nhau khi Trung Anh vô tình trở thành staff hậu trường, rồi từ ghét hóa mê, từ đối đầu trở thành người yêu. Ẩn sau những màn cãi vã hài hước và lấp lánh cảm xúc là bí mật thân phận mà Trung Anh luôn giấu kín.Cre ảnh bìa: trên ảnh…
Anna Grindlewald (y/n) là một nữa sinh nhà Ravenclaw. Cô và Draco là kẻ thù của nhau trong những năm học tại Hogwarts dù Draco lớn hơn Anna 1 tuổi nhưng vào năm anh 20, Anna 19, hai người dần nảy sinh tình cảm và ở bên nhau. Họ kết hôn và sinh ra một người con gái nhưng mọi chuyện chỉ mới bắt đầu. Những bí mật gia tộc dần hé lộ khiến Anna và Draco gặp nguy hiểm, phải gửi con cho ông bà ngoại nuôi dưỡng, đi khắp nơi để giải quyết vấn đề to lớn ấy.…
*Lưu ý: mỗi chương sẽ là 1 nội dụng khác nhau không liền mạch--------"Tớ đã cho cậu cơ hội để ở bên tớ một cách tự nguyện... nhưng có vẻ cậu không biết trân trọng."…