Triển Bách là bạn thuở nhỏ của Giang Ứng Lân, Trác Nhất Dương, Dư Tư Niên và Bạch Tuyền, vào ngày kia cô gặp được Tiêu Nhiên, người bạn thuở nhỏ của Địch Kỳ Nhi, cô ấy đã để lại trong Triển Bách một ấn tượng khó phai....…
Sau khi toàn bộ hiểu lầm đã được sáng tỏ, mọi người lại quay về với nhau. Các cặp đôi trẻ của chúng ta liệu có dũng cảm nói lên cảm xúc của mình? 😍 _Nguồn: Mê Đọc Truyện.…
Đây là con fic đầu tay do tôi viết mong mọi người chỉ giáo cho lỗi diễn đạt không mạch lạc của tôi Đn về Con Tim Rung Động 2 do chờ đợi quá lâu cùng nghĩ dịch chán. Xuyên thành Địch Kì Nhi vẽ tiếp bức tranh màu hồng cùng Giang Ứng Lân…
Lần đầu ta gặp nàng là vào Xuân Phân, lần cuối ta gặp nàng là vào Đông Chí. Bao mùa cứ trôi mãi cuối cùng cũng chỉ dừng lại vào ngay khoảng khắc hai ta tìm được nhau. Xuân Phân phải trải qua hết các mùa mới có thể đến Đông Chí, còn Đông Chí chỉ cần trải qua một mùa là có thể đến Xuân Phân. Giống như ta và nàng, nàng dành hết cả thanh xuân để chờ ta còn ta thì chỉ cần trở về để có thể bên nàng.…
" Ký ức sâu đậm như thế, dẫu cho đã xa tầm tay. Ngày chính người thân duy nhất từ chối chúng tôi, rũ bỏ mọi tình thương, đẩy chúng tôi vào cánh cửa côi nhi. Nhưng trong tâm chúng tôi vẫn mãi hoài niệm, sẽ có ngày họ đến đón chúng tôi. Rồi ngày tháng trôi qua, ký ức đau khổ như vậy ghim sâu vào tim tôi, dù cho vết thương đã lành miệng, nhưng vẫn âm ỉ đau nhói. Chính tôi đã mất đi niềm tin nơi con người. Cả bản thân tôi, tôi cũng chẳng dám đón nhận." _Mẫn Di🌻.•~• Trong cuộc đời, sẽ có một nỗi đau ta phải tự mình kết thúc. Có những giọt nước mắt phải tự mình lau khô và có những nụ cười phải tự mình tìm lại. Không ai giúp được ngoài chính bản thân ta.…
Trần Mộc Nhiên không tin người ta có thể nhớ một ánh mắt lâu đến vậy. Nhưng rồi Lục Thừa Minh xuất hiện - sau Tết, sau ba năm, sau một ký ức mờ như giấc mơ, và ngồi ngay cạnh cô ở lớp 12A2.Ngày xưa, dưới một gốc anh đào gần nhà, có cậu trai đưa cô một chiếc ô. Cô không kịp hỏi tên. Cậu cũng không để lại gì ngoài một ánh nhìn lạ lùng và... một sự ấm áp thoáng qua.Ba năm sau, ánh nhìn ấy quay lại. "Có phải cậu là cô bé đứng dưới gốc cây anh đào năm đó không?"Không ai nhớ tên ai, nhưng ký ức thì chưa từng biến mất. Cả hai cứ ngỡ là trùng hợp, nhưng mọi dấu vết đều quay về chỗ cũ - những mảnh ghép khớp đến lạ thường.Giữa những lớp học, những giờ Văn lặng lẽ, những trang nhật ký chưa viết tiếp và những bản vẽ còn dang dở, Nhiên và Minh bước lại gần nhau - không vội, không rõ ràng, chỉ là... không tránh nữa. "Viết là để hiểu mình, không phải để giỏi hơn người khác.""Tớ thích cậu. Nhưng tớ không muốn mình là lý do cậu ở lại, nếu nơi cậu muốn đến là bên người khác."Một câu chuyện nhẹ như mùa xuân, nhưng đau vừa đủ để nhớ.Vì đôi khi, hạnh phúc không đến từ người đầu tiên - mà là người không bỏ mình lại.…
"Vì em, tôi đã phải cố tỏ ra vui vẻ nhưng trong thâm tâm như đã chết. Vì em, tôi đã phải vờ như mình mạnh mẽ dù đau đến cháy lòng. Giá như tình yêu có thể hoàn hảo như tên gọi của nó. Giá như tôi có thể giấu đi sự nhu nhược, yếu đuối của bản thân."❣️Một tình yêu bị cản trở, họ đành xa cách nhau. Kết thúc chưa phải là hết mà là mở ra một trang mới cho cuộc đời họ. Những vấp ngã, những tổn thương, những hy sinh, những câu nói yêu thương,..❣️Một số phận khác. Họ gặp được nhau là do duyên phận, tình yêu chớm nở. Thế nhưng cuộc đời này đôi khi quá tàn nhẫn. Câu yêu thương vừa trao, nụ hôn vẫn còn đó, trái tim lại dần nguội lạnh......Từ xa lạ chuyển thành yêu, từ yêu chuyển sang hận, từ hận ta nhận ra nửa kia quan trọng với ta thế nào. Niềm tin sâu sắc bị đạp đổ, liệu còn có cơ hội để xây dựng lại? Tình yêu lại một lần nữa sẽ mỉm cười?=> TO BE CONTINUED.…
Ngày xưa, có 1 chú thỏ đỉnh cua chú sói già biến thái"Bé ơi, anh yêu em"___________________________________________Mong mỗi người coi chuyện của mình nha…
【SanRi丨Fanfiction SantaxRikimaru】《Tiểu Biệt Ly》Tác giả: GemThể loại: Không biết Cảnh báo: OOC**Không chuyển ver, không reup dưới mọi hình thức, cảm ơn! ❤…
-"Kiếp sau, kiếp sau, kiếp sau nữa, dù là bao nhiêu kiếp qua đi anh vẫn yêu em. Dù sau này em biến thành hình dạng gì, xuất hiện ở đâu, anh nhất định sẽ tìm được em."-"Thế...nếu như anh không tìm được em thì làm sao?"-"Anh sẽ chờ đến khi gặp em."…
Tôi là một sát thủ nổi tiếng thế giới với biệt danh là "huyết vũ". Từ nhỏ lúc mới vừa được sinh ra thì đã bị bỏ trước cổng cô nhi viện, được cô nhi viện nuôi nấng cho tới khi được 3 tuổi thì được một người đàn ông nhận làm con nuôi và đảo tạo tôi thành một sát thủ văn võ song toàn giết người không gớm tay hằng ngày chỉ biết nhận nhiệm vụ rồi đi ám sát các mục tiêu nhưng tôi đã quá ngán ngẩm cái cuộc sống như thế này quá rồi cho nên tôi đã không còn hứng thú gì với thế giới xã hội ngoài kia nữa mà chỉ ru rú ở nhà làm một con neet cho qua ngày thôi. Nhung khi tôi đọc những mẫu truyện được viết trên mạng thì tôi cảm thấy thế giới của những cuốn truyện thật đẹp và tôi ao ước được sống ở những thế giới ấy, nhất là thế giới của cuốn truyện (con tim rung động) mà cô mới đọc gần đây, ở đó có những thứ như tình bạn, tình yêu và cả những khoảnh khắc hạnh phúc nữa và tôi đã ...…