"Ánh trăng huyễn hoặc.Màn đêm tĩnh mịch.Tuyết phủ trắng xóa một vùng.Nhành cây khô khốc im lìm, ẩn hiện khiến không gian u tối càng trở nên sâu thẳm. Bức tranh ảo ảnh mơ hồ hiện lên đầy mê hoặc" _ Bức tranh của sự mở đầu và kết thúc...…
Junhyung, đến tột cùng là anh muốn gì? Bức tôi đến đường cùng?Bất quá, tôi ngoại trừ bản thân ra, đến ngón tay anh cũng chẳng thể chạm đến. Tôi cũng chẳng thể tổn hại đến anh. Vẫn là phải tự sinh, tự diệt, có phải không?…
Yong JunHyung! Tại sao lại làm như thế? Tại sao lại chụp những tấm hình đó? Tôi mất danh dự, lòng tự trọng và cả trái tim, anh vui rồi chứ? .Khi tôi nhận ra đã mù quáng yêu em đến mức nào, thì tôi nhẫn tâm làm em bị tổn thương mất rồi! Vì tôi, mà em biến mất. Tôi điên cuồng, khát khao tìm lại bóng hình thân thương quen thuộc trong cơn men rượu. YoSeob ah~ hãy tha lỗi cho tôi. Tim...đau lắm, khi cảm giác mất em! Tôi xin em, hãy quay trở về bên tôi…
thế giới này.....không ai nắm trong tay quyền điều khiển được vòng luân hồi của thời gian....dẫu đã bước qua cái ranh giới mong manh ấy...hình bóng em vẫn in sâu trong tâm trí..Anh tự hỏi: có còn kịp để quay lại thời điểm của khoảnh khắc khi hai ánh mắt chạm nhau??? có còn kịp để bắt đầu lại một chuyện tình dang dở.??? và liệu có còn kịp để nói hai tiếng " yêu em.."..…
Dưới cơn mưa thu tiễn đưa mùa hạ thơm nồng nàn........em đứng dưới khoảng trời vàng rực rỡ, lòng tự hỏi liệu những con đường mà anh và em từng sải bước, liệu có mang chúng ta về bên nhau ?…
Số phận đã đưa đẩy YoSeob vào giữa ranh giới mong manh của sự sống và cái chết. Tưởng chừng như cậu đã khiến JunHyung có thể quên đi mình và tìm được hạnh phúc mới, nhưng thực ra, trong thâm tâm JunHyung luôn chỉ hiện diện một mình hình bóng của cậu. Trong một khoảnh khắc nhầm lẫn, cả hai đã vô tình kéo dài khoảng cách giữa họ ra mỗi lúc một xa. Đến khi thần chết cướp cậu ra khỏi thế giới, anh mới hiểu ra tất cả. Hối hận. Muộn màng. Nước mắt. Phép màu xảy ra giữa đời thực. Tình yêu. Thù hận. Đau khổ. Hạnh phúc. Tất cả xảy ra chỉ như một giấc mơ.…
Nếu có thể, em sẽ rút cạn dòng máu trong huyết quản để không phải là em trai của anh.Hoa tình yêu của anh và em là hoa hồng vàng không phải là hoa hồng đỏ, chúng thật đáng nguyền rủa.…
Đứa con thứ 14.🍼 Ngày ra đời: 09/09/2017 🍼⌛Khi nào cậu mới thích tôi!?⏳T - Tắt xi nhan kìa em ơi.H - Hậu bối cho anh mượn tiền.A - Anh ơi cho em xin số.N - Nhà bên kia sang ăn cơm.K - Khi nào cậu mới thích tôi?!S - ..."Cậu - Ahn Hyung Seob, sinh viên năm nhất đại học A, khoa Nghệ thuật. Tính tình như trẻ con, hoạt bát, hay cười, lạc quan. Cậu rất thích Park Woo Jin khoa Công nghệ Thông tin, cực kì thích. Và điều này thì dường như cả hai khoa ai cũng biết.""Anh - Park Woo Jin, sinh viên khoa Công nghệ Thông tin. Anh biết Ahn Hyung Seob khoa Nghệ thuật thích mình, song vẫn cứ ngó lơ xem như không biết gì. Anh không thấy khó chịu, ngược lại cũng khá thích thú."[ Designed by Bò ] ♥…
Tình dang dở ần chứa bao nuối tiếc, mang mác một nỗi buồn?!Tình trọn vẹn liệu có thật sự đem lại hạnh phúc?Đâu mới là cái kết cho tình yêu đôi ta?Là do em ngu muội? Hay anh thực vô tâm?…