[12 Chòm Sao] ĐIÊU TÀN
Sẽ ra sao nếu vào ngày sinh nhật của mình, bạn nhận được thông báo rằng thế giới sẽ diệt vong?…
Sẽ ra sao nếu vào ngày sinh nhật của mình, bạn nhận được thông báo rằng thế giới sẽ diệt vong?…
Tên gốc: 【封神藕饼】脱单演义Tác giả: T_theresa** phong thần ngó sen bánh, xấp xỉ với nguyên sang** thời đại bánh xe cuồn cuộn về phía trước, thần tiên nhật tử cũng phát triển tới rồi hiện đại** ngạnh hạch cưỡng chế ái, không có truy thê hỏa táng tràng, toàn dựa Ngao Bính cầu sinh dục HE, đối chịu khống không quá hữu hảo, thận nhập, chớ bay lên nhân vật nhân quyền chờ vấn đề, không tiếp thu nghi ngờ cùng thảo luận** xấp xỉ nguyên sang cho nên nhân thiết tự nghĩ ra, không tồn tại OOC** lần này thuyết minh ngoài ý muốn nhiều, OK?…
cho baby cầm lái cuộc tình, ở bên anh vừa yên bình vừa thấy xập xình ༘˚⋆𐙚。⋆𖦹.✧˚ ༘˚⋆𐙚。⋆𖦹.✧˚…
Tác giả : Chín xấp…
ở bên anh vừa yên bình vừa thấy xập xình✨…
Thể loại: Hiện đại, vườn trường.Tình trạng bản gốc: 145 chương + PNNhân vật: Cố Phi x Tưởng ThừaBắt đầu câu chuyện khi hai nhân vật chính năm 17 tuổi, cả hai đều ưa nhìn lại có đầu óc, giỏi âm nhạc lẫn thể thao + tài lẻ vô số, nhưng có lẽ cũng vì sở hữu quá nhiều ưu điểm nên hoàn cảnh của hai cậu cũng thảm mỗi người một cách khác nhau..Một bạn là đứa con trái ý với cả nhà suốt mười mấy năm trời, cuối cùng biết được sự thật rằng mình là con nuôi, vậy là từ đó cậu trai thành thị nhà khá giả, dân top đầu trường chuyên đã phải bị đưa về một thành phố nhỏ xập xệ, làm học sinh ở một ngôi trường tầm thường, ở chung với những "người ruột thịt" ngập ngụa trong bế tắc và vòng xoáy gạo tiền.Một bạn mới vừa 17 tuổi đầu đã là người tháo vát quán xuyết hết việc nhà, bố đã mất (trước đó ông này chuyên say xỉn, đánh đập vợ con), phải gánh vác chuyện + nuôi dưỡng một cô em gái bị tổn thương tinh thần, đèo bòng nốt một bà mẹ tính cách thất thường muốn níu kéo tuổi thanh xuân, không lo làm việc, chỉ lo hẹn hò hết trai này đến trai khác.Oan gia ngõ hẹp, hai bạn với xuất phát điểm là hai thái cực, nhưng nhờ duyên số tréo ngoe nên dần dần cuốn vào nhau.Câu chuyện của chúng ta bắt đầu như thế.....-----------------------------------Truyện đăng với mục đích lưu về đọc offline, chưa xin phép editor. Nếu có khiếu nại hoặc vấn đề về bản dịch, nhất định sẽ xóa.…
Những bí mật về 12 cung hoàng đạo…
Mắc gì yêu hong nói để người ta chờ?…
"Just a little bit more, so we can be together"Một xấp truyện nhỏ mang mọi cung bậc trong tình yêuWarning: ooc, r18, lệch nguyên tác, disclaimerKhông đánh cắp idea, không reup, không copy truyện của tôi. Truyện chỉ đăng trên nền tảng Wattpad…
Truyện đã được xin phépTác phẩm: Âm Hôn _ 阴婚.Tác giả: Thức Vi Hà Thải _ 式微何采.Editor: VũBeta: Vũ YênNguồn: Ti Trúc HiênThể loại: kinh tủng huyền nghi, ngược luyến tình thâm, cường thủ hào đoạt, đạo mộ.Độ dài: 39 chương + 2 phiên ngoạiCP chính: Trương Khởi Linh ( Muộn Du Bình) x Ngô Tà.P/s: Đây là đồng nhân "Đạo Mộ Bút Ký" OvO _________________________Tháng bảy hàng năm, theo hoàng lịch là thời điểm Quỷ môn quan mở cửa, muốn làm việc gì cũng phải dè chừng, thế nhưng lại có ngày Ngưu Lang Chức Nữ gặp gỡ nhau trên cầu Ô Thước, kể cũng thật lạ. Sáng sớm tôi đã nhận được một bưu kiện, lúc mở ra xem phía bên trong phân làm hai ngăn phải trái riêng biệt bên trái hai xấp vải đỏ, một đĩnh vàng hình thỏ, bên phải là đồ lót bằng giấy, y phục, đai lưng mỗi thứ một kiện, cẩm hạp hai người, vòng tay trâm cài mỗi thứ một bộ. Tôi hiếu kỳ nhìn tên người gửi: Trương Khởi Linh. Là anh, tại sao lại là anh chứ?…
"Say I""I?""Ừm.""Để làm gì vậy?""Không có gì."."Say I""I?""Ừm.""Hiểu rồi.""Sao cơ?""I love you."…
chúng ta từng yêu nhau chưa?…
em là gió, đi qua lòng rất khẽanh là mây, trôi mãi chẳng về đâucó đôi lúc, tim lại đau như thếtình yêu mình, lạc nhịp giữa biển sâu.em là nắng, cuối chiều đang vụt tắtanh là cây, trơ trọi giữa hoàng hônem nói một, thì anh sẽ làm mộtchẳng thể hai, vì ta đã sai đường.⋆. 𐙚 ˚toriya và vash(es) xin chào#1 xaphu 9/8/25…
nghịch như giặc.…
Câu chuyện ở cái bãi đậu xe này không giống như trong bộ phim đó, khác nhiều. Bởi vì người cha này không đi xe đạp, ông đi ô tô, có tài xế riêng. Ông không móc ra cây kẹo kéo hay là cái micro gì hết, mà là ông móc ra từng xấp, từng xấp đô la, đều là mệnh giá cao nhất.Ông cố nhét vào tay của cô, nhưng bị cô ném lại, là ném thẳng vào mặt như ném đi cái cục nợ của cuộc đời mình vậy. Khi ông vẫn chưa chịu buông tay, cô chụp lấy cái vỏ chai đang lăn lóc gần đó rồi thành thục mà đập vỡ nó, rồi kê sát vô cái cổ trắng ngần của mình mà gào lên, son đỏ dính răng, cuống họng như muốn tự xé: "Ông mà để tôi thấy bản mặt của ông thêm một lần nữa, thì chờ mà hốt xác của tôi đi."Cô gào lên, trào cả nước miếng, gương mặt trét son phấn rẻ tiền thì tái đi vì rượu hay vì giận, nhưng đôi mắt thì long đỏ lên sòng sọc. Người ngu nhất nhìn vào cũng biết là cô ấy sẽ làm thật đó.Rồi cô vẫn cầm cái mảnh chai đó, bước đi, không quay đầu lại. Dù là bóng đêm phía sau hay phía trước, cũng chẳng thể bằng cô, lạnh lùng như đêm nay.Trong góc sân chỉ còn người đàn ông trung niên, tay cầm xấp tiền, tiều tụy, đang tự đấm vào ngực mình thình thịch, thình thịch.Cô gái đó sai rồi, sai rõ ràng quá rồi, không nói tới chuyện nhà, chuyện riêng, chuyện cha con, chuyện quá khứ tương lai...chỉ nói tới việc có tiền đưa tận tay mà không chịu cầm thì đã là quá sai lầm rồi. Gái vũ trường, massage, bia ôm... mà bày đặt sang chảnh sĩ diện, cô không vì tiền thì cô khoe vú khoe mông, kề vai áp má, tuột quần cởi áo rờ hết thằng này tới thằng nọ…
Câu chuyện kinh dị từ 12 cung hoàng đạoTrường học - nơi khởi đầu của những lời nguyền . Sự kết thúc của một cuộc đời là bắt đầu của một cuộc chiến và lời nguyền sẽ không bao giờ kết thúc cho đến khi lời nguyền được thực hiện hoặc nguồn gốc của lời nguyền được hoá giải .Chết hoặc chết không toàn thây…
Những số phận như gã và em, chập chờn mưu sinh cố tồn tại trong thế giới thật lạnh lùng và khắc nghiệt này. Đến khi nhìn lại, họ tựa như những cánh hoa Dahlia dập nát nhuốm màu bùn đất bên trong con hẻm, không ai quan tâm và dần thối rữaSau cơn mưa, gã thảnh thơi hút một điếu thuốc và bước ra ngoài. Những vũng nước ánh lên ánh sáng mặt trời, trong vắt thanh khiết giữa cái khu ổ chuột xập xệ. Dường như gã trai cơ bắp đã bắt gặp một con mèo trắng nơi cuối con hẻm, dưới những mái tranh xập xệ, giương đôi mắt vô hồn nhìn gãCậu đưa tay vuốt ngược mái tóc đen lên, đôi mắt to tròn trong veo khẽ nheo lại thích nghi với ánh sáng mặt trời. Thở dài một hơi, cậu nhẹ nhàng đưa tay lên xoa xoa vết bầm tím trên mắt trái. Vết sưng to khiến bên mắt như bị bụp lại, nhưng tuyệt nhiên cậu không thốt ra tiếng than đau nào…
''Phi thường'' - một lũ không bình thường cả về suy nghĩ lẫn hành động.…