- "anh không thấy ngại khi đi với em à?"- "anh không." ----------- fanfic- au high school, 0 có thật- chủ yếu là về titnha & hoanghuy- mình ship lành tính, mong các bạn 0 báo lên chính quyền nhé🙏- 0 có ý xúc phạm bất cứ nhân vật nào trong truyện- lần đầu mình tập viết fic, mong mọi người thông cảm, nhẹ nhàng góp ý nhé!…
Ồn từ trường cho đến trọ♡ cp Hoàng&Khang và Nhã&Tít ra khơi 💗• Nvat không thuộc sở hữu của tác giả ( dàn cast Mưa đỏ)• Tình huống không có thật, miễn toxic• Truyện dưới dạng box chat• Lịch ra thất thường & nguy cơ drop cao…
Mưa Đỏ trong đôi mắt Tấn.về cơ bản là platonic, Tấn-centric 🫶 lưu ý:- fic về nhân vật trong Mưa Đỏ không phải diễn viên; - fic nên sẽ có những điểm không có trong nguyên tác; - fic dựa trên kịch bản phim, chỉ lấy một số tiểu tiết, background nhân vật theo tiểu thuyết;- do thời điểm xuất hiện của nhân vật Tấn, sẽ không có sự hiện diện của Tú nhiều nha mọi người.…
Mảnh tình dài tít tắpĐôi mẩu tình con con Đây một mảnh tình trònMột mảnh tình son sắt- Xuân Nhã Thanh -Tình anh, tình em, tình mình.WARNING!!!Truyện không liên quan đến người thật, tất cả chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, xin đừng báo chính quyền pls.Một lần nữa mình xin nhắc lại tất cả đều là tưởng tượng, không áp dụng lên người thật và mong không ai reup ở bất kì đâu cả.Cảm ơn các bạn rất nhiều.…
"Gửi cho Lâm Thanh Nhã một đời bình bình an an,Tặng cho Trần Gia Huy những ngày nắng hạ bên anh,Ở nơi đâu đó, bên kia chiến trường vẫn có hậu phương vững chắc - là em đang chờ ngóng anh trở về hiện thực hóa lời hứa của đôi ta.Anh về nhé, về với em để được ngắm hoa sữa Hà Nội thủ đô cổ kính.Gửi mãi,Chờ mãi,Ngày nắng hạ chờ mong."..."Anh ơi, Sài Gòn mùa hạ đẹp thật anh nhỉ? Mà hoa sữa ở đây cũng giống Hà Nội anh ha, thơm thơm thích thật." - Trần Gia Huy ngồi thật vững sau yên xe của Lâm Thanh Nhã, xuyên qua bình minh dần ló dạng phủ kín quãng đường hai người đi qua. Cậu ở sau xe hết chỉ cái này cái nọ, rồi lại ríu rít kể cho anh nghe mấy chuyện dưới quê, thi thoảng còn hát vài câu vu vơ chỉ để anh được nghe giọng cậu từng giây từng phút.Lâm Thanh Nhã cười, Gia Huy giống như chú họa mi trên đọt cây xanh hót líu lo chẳng phút giây ngơi nghỉ. Mà cái "líu lo" này lại sưởi ấm trái tim anh, càng làm nổi bật khóm hoa tươi trong sương sớm, nhẹ nhàng nhưng thanh cao, yên bình."Biết sao không? Do có em nên Sài Gòn đẹp hơn đó." - Thanh Nhã thản nhiên nói."Anh đừng có mà điêu." - Gia Huy bĩu môi, tiện tay nhéo nhẹ sau lưng anh một cái cho bỏ tức. Thi thoảng, ánh dương rạng ngời đằng đông phủ nhẹ xuống lòng đường, phủ lên cả làn da trắng mỏng đang phớt đỏ lên vì ngại ngùng, giống như khóm hoa hồng được tưới nước để thêm sức sống."Thiệt mờ! Anh không biết người ta sao, chứ anh thấy từ ngày Tít đến thì Sài Gòn thay đổi nhiều thật." - Thanh Nhã vẫn tiếp tục đạp không ngừng nghỉ, thi thoảng lại ngước mặt song song với…
Lấy bối cảnh những năm vào cuối thế kỉ 19 đầu thể kỉ 20 , tác phẩm này ko dựa trên bất kì mốc thời gian hay nhân vật lịch sử có thật , chỉ là hư cấuCậu chuyện nói về chuyện tình của ông cộng sứ ở phố lớn và cậu trai mô côi sống ở quê nghèo .(vì quá mê anh La Thanh Nhẫm và Trùy Gia Hân đi :333 )…
Lời tác giả: ( CHÚ Ý )_ Có Nhã Huy và Hoàng Huy, Bình Tấn và Cường Quang_ Thể loại: xem ảnh thể_ Tất cả chỉ là trí tưởng tượng của tác giả._ Nơi đây là nhà tác giả,ý tưởng và chất xám để thoả mãn ham mê của tác giả. Nếu bạn đã đến hãy góp ý nhẹ nhàng khi có gì đó chưa hài lòng. Tác giả không chấp nhận bất kì lời lẽ xúc phạm nào đến tác giả và tác phẩm. Cảm ơn bạn đã đến và đồng hành cùng mị ^^…
Hoàng x HuyCông an chìm × đàn em ông trùm buôn người."Sự ngang trái của mối tình này như từng nhát dao rạch nát trái tim tôi. Phận tôi sinh ra để gìn giữ hòa bình, mang bình yên và an toàn đến thế giới này... còn phận anh, sao lại chọn con đường đối nghịch với lý tưởng của tôi, hỡi anh?"- Ngược tâm- Plot twist- Chi tiết bạo lực- Hoàng × Huy! Không lật…
Hòa bình chỉ được khi đánh đổi bằng xương máu cha ông, những người không tiếc thanh xuân của mình để gieo một phần hi vọng độc lập cho tổ quốc, đâu phải tự dưng ta được cầm bút, được dõng dạc hát bài quốc ca hào hùng của dân tộc, máu xương họ đổ xuống, đất trời lưu danhThế nhưng chẳng ai ngỡ rằng, nơi chiến trường, mưa đạn rơi như mưa, người sống kẻ chết chỉ là vấn đề thời gian, thì lại xuất hiện, cái tình cảm đơn phương, đau đớn đến tột cùng, không thể cất lời, nhưng im lặng lại là cái kết đau đớn, như ôm chặt một cái xương rồng, từng cái gai đâm từ từ vào cơ thểHai kẻ đó, lại ngu ngốc đâm đầu vào yêu một kẻ chẳng yêu mình, rồi lại bơ vơ lạc lõng giữa dòng người tấp nập, cô đơn đến mức kể cả bồ câu vô tình đáp xuống cũng thương hại, hai kẻ đó vô tình lạc nhau nhưng gặp lại, lại ngu ngốc đến mức tự phụ cho rằng người kia sẽ thích mình, thế rồi lại đánh mất nhau lần nữa.Cảnh báo: chỉ là do tác giả tưởng tượng, không theo tác phẩm gốc, không toxic…
Tất cả diễn biến trong truyện đều là trí tưởng tượng của tác giả!Nếu như các chiến sĩ năm 1972 ấy biết về "Mưa đỏ"Truyện được lấy cảm hứng từ phim "Mưa đỏ"Vui lòng không reup truyện khi chưa có sự cho phép của tác giả.…