chung thần lạc đối với phác chí thành có bao nhiêu phần thương yêu. phác chí thành đối với chung thần lạc có mấy phần thương hại. mình tới đích rồi. phác chí thành ngước lên nhìn bầu trời đầy sao, liệu chung thần lạc có nhìn thấy không.…
Trong lúc ngồi dọn rác trong máy thì phát hiện được bé này :)) Đây là fic đầu tiên mình viết khoảng hơn 1 năm trước nên chắc từ ngữ, câu cú, cách viết sẽ k đc cải thiện như hiện tại, hoặc thậm chí là rất dở =)) Nhưng đọc lại cũng thấy buồn cười nên up cho mọi ng đọc chung cho vui :))…
Fanfiction INTO1 OT11 - NO CP - nếu tính hints thì multicouples =)))))) Textfic hề hước mất não (hoặc ko...) - lấy cảm hứng từ bộ phim Beauty on Duty - highly recommend các bạn xem phim ạ =)))Cre bìa: Lofter--------------------------------------------------------"Anh có biết tôi là ai không?""Thế mày có biết tao là ai không?" "...""Hóa ra chúng ta không phải là hai phe đối địch nhau?!"…
𝘄𝗮𝗿𝗻𝗶𝗻𝗴:các bản dịch được dịch sát với bản gốc khoảng 80-90%, chưa có sự cho phép của tác giả và bản dịch thuộc quyền sở hữu của mình. vui lòng không re-up, chuyển ver hay mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép.…
Han đã có tình cảm với Leeknow được một khoảng thời gian, hầu như mọi người trong nhóm đều biết trừ Leeknow và Bangchan. Leeknow và Han là hai thành viên được xem là thân nhất nhóm, đều này hẳn ai cũng biết.Vì những cử chỉ thân thiết ấy mà Han cũng nghĩ rằng Leeknow đang dần có tình cảm với cậu.Nhưng rồi một ngày, mọi thứ như sụp đổ với cậu. Cậu dần mất sức sống, không ăn uống, không thể làm gì cả... Stay đã thật sự rất lo cho cậu.[Fic tớ viết theo góc nhìn của Han nhé. Mọi người lưu ý đây là fic, không hề có thật, tất cả chỉ là tưởng tượng thôi nhé]…
Tôi- một con bé nhan sắc bình thường, trí tuệ bình thường, gia cảnh cũng bình thường nốt .Nhưng lại thích một thằng con trai không-hề-bình-thường-chút-nào .Tôi và hắn cứ như 2 thỏi nam châm không biết sẽ đẩy nhau ra xa hay hút nhau gần lại...…
Bắt đầu là những bản nhạc buồn.... xuyên suốt là một bản tình ca.....Bạn có bao giờ để ý rằng, khi bạn cảm thấy nhớ một người nhiều nhất đó là khi người ấy ở ngay bên cạnh bạn nhưng không phải là của bạn? Bạn có bao giờ để ý rằng, nói về một điều để rồi về sau ước giá như bạn không nói; và không nói gì để rồi về sau ước giá như bạn nói, thì việc nào đau lòng hơn?...Bạn có bao giờ để ý rằng, những điều quan trọng nhất lại luôn là những điều khó nói nhất? Bạn có bao giờ ngại nói với một người rằng bạn yêu mến người đó? Nếu bạn nói, có thể họ sẽ làm bạn đau lòng. Nhưng nếu bạn không nói ra, bạn có thể làm đau lòng họ. Bạn có bao giờ cảm thấy ngại quan tâm đến một người nào đó quá nhiều, đơn giản vì bạn sợ người đó không quan tâm lại bạn nhiều như thế, hoặc thậm chí là chẳng quan tâm chút nào đến bạn? Bạn có bao giờ nghĩ rằng, cuộc sống ngập những rủi ro và cần có những bước nhảy vọt? Đừng là một con người luôn phải nhìn lại để tự hỏi mình có thể có gì, hay mình đã không nên làm gì... Vì không điều gì có thể đợi bạn mãi được.p/s: lần đầu tiên viết , có thể k hay, cũng chưa biết được kết thúc truyện có phải là HE hay SE nhưng mong mọi người giúp đỡ và góp ý giúp au nha…