LLMNS
LLMNS…
LLMNS…
dựa trên câu chuyện có thật của mình. người cũ, và giờ là hiện tại.mỗi chapter là một pov của hai nhân vật "em" và "anh". độ dài ngắn có thể khác nhau. nhưng từng câu chữ là một lời nhắn của mình gửi đến vầng trăng sáng trong lòng mình.bây giờ thì câu chuyện này như cuốn nhật kí, lưu giữ hành trình 5 năm của tụi mình. nhưng nếu sau này rời xa, nó sẽ là một món quà mình dành tặng cho họ.…
1. rượu, thuốc lá hay em cũng như nhau mà thôi2. seoul, em và anh…
"Vậy giờ chúng ta hòa nhé?""Ừ, hòa."…
Chắc là, cho đến hàng chục năm về sau. Eli cũng mãi không thể buông bỏ anh ấy.…
still thinking about how to write a description...…
Five's coffee crush=)))…
Có những mối tình, không bắt đầu nên cũng chẳng có hồi kết. Đến khi nhắc lại cũng chỉ là một câu chuyện buồn trong lòng phai dần theo năm tháng. Đã bao lần tôi thấy mơ hồ về chính tâm tình của mình. Tự vấn rằng "đáng không?" Nhưng dường như nụ cười ngày em đẹp nhất đã là câu trả lời cho chuỗi suy tư không nói ra của tôi rồi.…
I just wanna leave a hint to remind me that you did exist, and maybe still exist somewhere that I haven't found…
Đến lúc này, anh mới hiểu rằng, thứ duy nhất vĩnh cửu cùng anh khi màn đêm buông xuống, chỉ còn là những tiếng khóc của chính anh.…
"Những vết sẹo, chúng không bao giờ biến mất, Y/n. Anh đã cố gắng, nhưng chúng vẫn ở đó, nhắc nhở anh về tất cả những gì anh đã mất, những gì anh không thể thay đổi."…
Có hai thứ mà Five Hargreeves luôn bị ám ảnh: du hành thời gian và gia đình.Nhưng có lẽ khi bắt gặp ánh mắt của nó, con số trở thành ba.…
Perhaps, your absence is something that a thousand summers can not fill.…
Một mùa hè nọ, các anh chị em khác được điều đi làm nhiệm vụ dài hạn ở Paris (có cả Vanya). Five đặc biệt "được" ở nhà để trông chừng Y/n và những câu chuyện mùa hè của tụi nhỏ bắt đầu từ đó.…
Five Hargreeves không nghĩ nó sẽ có quà vào sinh nhật nó. Thường thì ngày đó nhà nó không tiệc tùng, không bánh kem, không hát hò và cả không lời chúc. Hoàn toàn như một ngày bình thường.Nhưng một phép màu đã diễn ra vào năm nó lên mười ba.…
"Five không phải là người giỏi trong việc nhận biết những điều tinh tế, nhưng anh nghĩ anh ấy không cố ý làm em buồn. Có thể anh ấy chưa nhận ra, hoặc cũng có thể cần thời gian để hiểu ra điều đó. Mà còn chưa tính tới việc có khi anh ấy không biết ngày 3 tháng 12 có ý nghĩa gì. Ai mà biết nó được xem như một...lời tỏ tình. Ảnh đâu có nghe Conan Gray đâu, đúng chứ?"…
"It's beginning to look a lot like ChristmasEverywhere you goTake a look at the five and tenIt's glistening once againWith candy canes and silver lanes aglowIt's beginning to look a lot like ChristmasToys in every storeBut the prettiest sight to see is the holly that will beOn your own front door"…
"Anh biết là bây giờ không phù hợp, Frey. Nhưng có một điều nhất định anh phải làm trước khi tận thế đến và nhai ngấu nghiến chúng ta." rồi anh lấy ra một cái hộp nhỏ màu đen trong túi áo vest, thận trong mở nó lấy chiếc nhẫn bên trong ra rồi đưa lên trước mặt Freya. "Anh làm nó từ những gì còn sót lại dưới cái nhà kho của khách sạn. Nó không hoàn hảo như mấy cái món trang sức em hay xem trên tạp chí thời trang. Nhưng mà đây là tất cả những gì anh muốn nói với em. Ừm...Anh đã sống qua hàng chục năm trên đời này và thấy thế giới này nổ bùm bum mấy lần. Mọi thứ tan biến trước mắt anh, hết lần này đến lần khác. Nhưng điều anh chưa bao giờ muốn mất đi chính là em, Frey!"…
❝những vết sẹo mãi còn thấy đau❞…