Khi Tình yêu vượt qua hiểu lầm
dựa trên câu chuyện có thật . tại trường vă hoá Mỹ Thuật…
dựa trên câu chuyện có thật . tại trường vă hoá Mỹ Thuật…
Crush của cậu là ai thế?Là cậu đó.Đồ ngốc!"Thanh xuân của tôi đẹp đẽ là nhờ có cậu!" #YouandMe…
Mẩu chuyện nhỏ nhặt đến nhạt nhẽo ngẫu hứng trong lúc tui rảnh rỗi.…
Wattpad cập nhật sớm hơn ở MangaToon tầm 2-3 chương Các bạn có thể qua acc MangaToon và tìm tên KazuScara để ủng hộ tớ nhé…
Đại thiếu gia làm ơn tránh xa tôi.........Hot boy lạnh lùng trường đại học sẽ làm sao để thu phục cô gái bé nhỏ ko thể tin vào tình yêu sau biến cố quá khứ.…
bộ này đúng như cái tên: truyện ngắnnó chỉ đơn giản là nơi tôi đăng vài câu chuyện tự nghĩ ra hoặc sưu tập đượcnó không liên quan gì đến cốt truyện bên kia nên cứ xem bộ này đọc giải trí nhảm nhí thui :)))rảnh thì đăng nhưng vì truyện ngắn thì nó ngắn nên có thể vt trc đc :))…
Một câu truyện về nghị lực, tình yêu và cả sự đau đớn khi nhìn người yêu mình phải chịu đau khổ do bệnh tật mà bản thân lại không làm gì được.Chân ngôn chỉ lấy đi nước mắt cho lên không cầu nhảy hố, ai nhảy hố không chịu trách nhiệm với những giọt lệ đã rơi.…
Tên truyện: Cuộc sống! Hãy bình thường thôi.Author: Kanpekina SugoiNơi đăng: W.a.t.t.p.a.dThể loại: Đồng nhân, Np, Harem, Anime, Comedy, Romance.Ngày đăng: 18.2.2022Summary:"Em muốn sống thật bình thường, muốn hưởng thụ nắng ấm, muốn ôm lấy gió xuân."Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Wattpad @kanpekinasugoi và vui lòng không mang đi bất cứ đâu…
Nói về một cô gái Trần Viên Viên từ nhỏ đến lớn vây quanh cô gái là những câu chuyện cô gái trải qua nói sẽ được nói lên qua từng chương . Từ vui buồn đến tuyệt vọng các bạn đọc sẽ có những cảm xúc thú vị..,😅😹___________________________________________Thì đây là câu chuyện đầu tiên của mình nên là mình mong sẽ có những góp ý đến từ các bạn chúc các bạn đọc thật vui vẻ nha!!! ❤️🥰…
Lưu để lên lớp đọc :)))…
Ánh nắng có ấm áp như nụ cười em? Ánh trăng có dịu êm như ánh mắt anh?Trong hàng vạn con người.. ta có tìm thấy nhau?Trong hàng vạn con đường.. ta có đi cùng nhau?Chỉ cần em chịu bước tới.. chỉ cần anh chịu bước tớiTa sẽ cùng nhau tiến tới tương lai dù cho hiện tại có tàn khốc.. quá khứ có đau thương!-Cơm-…
tình yêu tuổi nào cũng đẹp, nhưng tuổi sinh viên luôn mang thứ gì đó rất nồng cháy và mãnh liệt. Bất kì độ tuổi nào trong chúng ta đều mong muốn tìm được mục đích sống của chính mình. ở độ tuổi bắt đầu chập chững bước vào đời tự xây từng nền móng cho tương lai, bạn sẽ chọn tình yêu hay sự nghiệp? nếu phải buông tay một thứ , liệu bạn có đánh đổi không ? những thứ tốt đẹp sau cùng gọi là thành quả còn những thứ không thành đánh đổi lại là hậu quả, chúng ta có cáng đáng nổi những hậu quả mà những gì mình tạo dựng lên. Người bị tổn thương trở thành kẻ tổn thương người khác, nó bỗng thành vòng lặp trong một thế hệ tình cảm đầy rẫy những hời hợt, chóng vánh.…
Có lẽ ai trong chúng ta cũng từng muốn ta mãi là trẻ con, hoặc tâm hồn vẫn cứ chộn rộn với những ký ức cũ...Đã hơn 2 năm,mình quyết định quay lại đây để viết. Mình muốn nói bạn nghe về hành trình mình dần thích cảm giác lớn lên, lớn lên để có thể thấu hiểu và sẻ chia cho đứa trẻ con đã từng vụn vỡ. Mình muốn mang theo em, trưởng thành và vững vàng đón chờ một hành trình mới....Hành trình làm một người lớn với những lỗi lầm, bài học và được phép "LỚN".…
môn học khó nhằn này chỉ cần các em bám theo khung ôn luyện này thôi là qua hết…
Đây là mình xem được trên kênh 14. Mình viết lên đây để khi nào rảnh hoặc offline mình vẫn xem được…
Năm nhất đại học, thông qua 1 bài đăng trên mạng xã hội, mình đã tìm được 1 người bạn ở cùng vô cùng ưng ý - cùng tuổi, cùng giới tính, cùng trường, cùng sở thích.Chúng mình ở cùng nhau trong 1 căn nhà có nhiều phòng cho thuê, đa số đều là sinh viên, dân văn phòng, rất đàng hoàng và lịch sự.Phòng của chúng mình là 101, cạnh bên là phòng 102, chúng mình thường hay trêu là người ở phòng ấy hẳn là 1 người đặc biệt, có 1 không 2. Tuy nhiên, chúng mình cũng chưa bao giờ gặp chủ nhân phòng bên cả, do bạn ấy thường đi học/ đi làm về rất muộn.Cho đến 1 ngày nọ, lần đầu tiên mình gặp bạn nam phòng bên, dù chỉ là lướt qua nhau ở hành lang, cũng đã làm mình nhận ra: à, mình crush bạn ấy mất rồi.Bạn ấy là 1 bạn nam hơn mình 4 tuổi, bạn đã đi làm, bạn có dáng người cao và gầy, mặc sơ mi trắng rất đẹp, bạn đeo kính trông rất hiền, nụ cười thân thiện và nhẹ nhàng. Như 1 làn gió xuân thổi qua, hương thơm vương vấn để lại, khiến mình ấn tượng mãi không quên.Với sự quân sư của cô bạn cùng phòng, mình đã viết 1 lá thư - gọi là thư nhưng thật ra chỉ là 1 tấm giấy nhỏ gấp đôi, bên trong là chữ "101 chào 102" (là số phòng của chúng mình), rồi nhét vào khe cửa của bạn ấy, sau đó hồi hộp chờ đợi.1 ngày, 2 ngày, rồi 3 ngày trôi quaBạn ấy không phản hồi4 ngày, 5 ngày, rồi 1 tuầnMình thất vọng và dần từ bỏNửa tháng sau đó, khe cửa của mình xuất hiện 1 lá thư...…
Hoàng Nguyệt Nga - năm nhất thiết kế nội thất, ngoài miệng mạnh mẽ, bên trong lại đầy tổn thương vụn vặt. Chỉ muốn yên ổn học hành, tránh xa mọi rắc rối... cho đến khi người ấy xuất hiện.Trần Minh - năm cuối ngành IT. Trầm mặc, khó gần, mang theo bầu không khí lạnh đến mức ánh mắt cũng đủ khiến người khác im lặng.Không ai lên tiếng trước. Không ai muốn làm quen. Nhưng cũng chẳng ai chịu thua.Cô - cà khịa trong đầu.Anh - thờ ơ đến mức đáng ghét.Và rồi, từng ánh nhìn vô tình lướt qua, từng va chạm không rõ ràng... khiến mọi thứ bắt đầu lệch khỏi đường ray ban đầu.Một câu chuyện "chó mèo" không ồn ào nhưng đầy kịch tính.Không biết từ khi nào - đối phương trở thành ngoại lệ.Không biết từ khi nào - ghét bỏ bắt đầu chuyển thành tò mò...Mà biết đâu, dưới lớp gai nhọn ấy... lại là hai tâm hồn đang tìm cách chữa lành cho nhau?…
.........…
Mỗi người đều có một hành trình riêng để đi tìm hạnh phúc . Tôi cũng thế , tôi đã và đang đi tìm cho mình một con đường , một tình yêu của riêng tôi.…
Vì quá tiếc cho cp của tui nên bộ truyện này được tạo ra.WARNING ⚠: Phong Tín x Mộ Tình, Hoa Thành x Tạ Liên, Hạ Huyền x Thanh Huyền và một vài cp khác.Có ( nhiều) sự thay đổi ở đây.Nhắc lại là tui viết bộ này vì quá lụy truyện chứ không phải vì lý do nào khác.…