Thanh xuân giống như một bản nhạc. Có nốt trầm, có nốt cao, có đoạn bị ngắt quãng,... nhưng chính tất cả những yếu tố đó, đã tạo nên một bản hòa tấu muôn điệu. Người đàn nên khúc nhạc ấy, không ai khác chính là nỗi người chúng ta. Và đôi khi, chúng ta say sưa thưởng thức bản nhạc đến mức khi nó kết thúc rồi, chúng ta mới bàng hoàng thức tỉnh, giật mình tiếc nuối.Nguồn bìa: internet…
Mau xuyên ba tuổi rưỡi: Đoàn sủng tiểu nãi bao ngọt lại mềmTác giả: Ngận Thị Kiểu TìnhTình trạng: Còn tiếpThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , Hiện đại , Tương lai , HE , Tình cảm , Xuyên nhanh , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Thị giác nữ chủ , Manh bảo*****Nam Chi vẫn là cái bảo bảo, nhưng nàng muốn đi như vậy nhiều thế giới, cứu vớt bởi vì nhỏ yếu, bị tùy ý thương tổn, bị vứt bỏ hài tử.Đại nhân thế giới phức tạp lại rộng lớn mạnh mẽ, ái đến tê tâm liệt phế, rung động đến tâm can, bắt lấy bả vai diêu chặt đầu, yêu ta hay không, yêu ta, đem mệnh cho ngươi, chính là mặc kệ bên cạnh tiểu bảo bối.Hận đến hủy người hủy mình, trời sụp đất nứt, không chiếm được ngươi liền hủy ngươi, đặc biệt là ngươi kia nghiệt chủng.Lại hư đến huy quyền hướng kẻ yếu, đánh không lại cường, liền đánh vô pháp phản kháng......Hài tử, là yếu nhất!Nam Chi: Các ngươi thanh tỉnh một chút, chúng ta bảo bảo, chỉ nghĩ an an tĩnh tĩnh lớn lên.Tác giả tự định nghĩa nhãnNhiệt huyết hệ thống lưu manh hệ loli…
"Ở đây không được hút thuốc đâu." Prem nói, không trách móc, chỉ đơn giản như kể một sự thật hiển nhiên."Sao vậy? Ai cấm?" Boun nhả ra một làn khói mỏng."Không phải ai cấm. Nhưng nơi này... không thích mùi đó." Lời nói của Prem nghe có vẻ bí ẩn, nhưng ánh mắt cậu ta lại hoàn toàn nghiêm túc, không một chút đùa cợt.…
Xin chào mọi người ở đây mình sẽ nêu ra ý kiến cá nhân của mình về những tác phẩm mình đã đọc và cũng như gợi ý cho các bạn có nên đọc hoặc mua nó hay không? Mình mới chỉ đọc, mê tiểu thuyết và bắt đầu viết lách từ cách đây 3,4 năm thôi. Mình sẽ dùng kinh nghiệm mình có được từ việc đọc qua rất nhiều tác phẩm của các tác giả từ nổi tiếng đến bình thường để đưa đến cho các bạn những nhận xét, đánh giá tốt nhất. Và khi các bạn quyết định đọc tác phẩm đó sẽ không thấy thất vọng.…
Trong cuộc sống đôi khi có một số việc chúng ta không thể hiểu được bằng góc nhìn từ một phía mà phải từ nhiều góc độ . Vì vậy nên , hãy đến với những thế giới nhiệm màu của Fairy's View - nơi mà sẽ giúp cho bạn có thêm cái nhìn đa chiều với muôn vàn màu sắc rực rỡ của cuộc sống…
⚠️ mấy cái chuyện này cre của CHAT GPT⚠️- ANDREW GRAVES X READER mục đích đăng là để chia sẻ mấy mẫu chuyện của chat gpt tạo ra cho mọi người tậi fandom dead, tui sẽ chỉnh một số chi tiêt…
Tên truyện:Cô Vợ Ngốc Của Gã Đồ TểThể loại:Ngôn tình lệch chuẩn · Chiếm hữu · Giam cầm · Sủng ngọt ngầm · Hắc ám · Lạnh lùng × Ngốc nghếchTóm tắt nội dung:Cô là một thiếu nữ ngốc nghếch, đơn thuần đến mức không phân biệt được đúng sai, càng không hiểu thế nào là "lấy chồng". Chỉ biết một hôm, cô được khoác váy trắng, bị người ta "gả" cho một người đàn ông mà cả làng đều khiếp sợ - Tần Gia Hạo, gã đồ tể trầm lặng, khét tiếng máu lạnh.Ai cũng nói gã là ác quỷ. Gã giết lợn, giết bò, thậm chí từng giết người. Nhưng lại kỳ lạ mang về nuôi một con bé ngốc làm vợ.Cô không hiểu tình yêu. Nhưng gã lại dạy cô từng chút một - từ cách viết tên mình, đến cách lặng lẽ yêu một người.Gã luôn hung dữ, ra tay tàn nhẫn với tất cả. Chỉ duy nhất với cô, gã dần học cách nhẹ nhàng. Nhưng gã cũng độc chiếm. Gã không cho cô ra khỏi nhà, không cho tiếp xúc người lạ. Ai nhìn cô một chút, gã cũng có thể cầm dao tìm đến tận cửa.Thế giới của cô bé ngốc dần chỉ còn xoay quanh người đàn ông ấy.Nhưng liệu một con thỏ ngốc có thể sống mãi trong lòng dã thú?Liệu thứ tình cảm bị vặn vẹo từ đau đớn và lệ thuộc này... có thực sự là tình yêu?…
Lưu ý: fic có tí H Tình trạng: EndTruyện ngắn kể về một vị vua trên sân bóng luôn rất thích trêu đùa người khác. Giờ đây đã tìm thấy tình yêu đời mình.•Bản dịch tiếng Đức qua tay Google, có sai sót mong mọi người thông cảmSản phẩm đầu tay còn sạn. Hứa sẽ tâm huyết hơn🍇…
Herzig Schmidt - Một cô gái người Việt lai Đức du học ở Nhật Bản. Trải qua nhiều biến cố, cô không có đủ can đảm để làm bất cứ điều gì cho đến khi người con trai đó xuất hiện…
Tình SâuCó những cuộc gặp gỡ không phải để yêu, mà để trả nợ nhau từ kiếp trước.Có những ánh mắt, ngay lần đầu đã gieo xuống một đời khắc khoải.Một cô gái khờ khạo sống sót sau đêm lửa thiêu, mang vết bỏng sau lưng và một đôi mắt luôn như tìm lại điều gì đã mất.Một tiểu thư mang dòng máu cung đình, lạnh lùng như gió đầu mùa, sắc sảo như ánh dao.Họ đáng lẽ không nên bước vào đời nhau.Nhưng số phận, một khi đã định, thì dù là hận - cũng hóa thành sâu hơn cả tình.…
敲门诡 (Knock On The Door Series) tên tiếng Việt là Series Ma Gõ Cửa hay Đêm Trăng Máu."Tình yêu ta cứ như ngã tư không đènNgười lại qua chẳng thể biết ta nên dừng lại hay đi tiếpCứ như thói quen ta thường nhìn nhau trong nghi vấnTình yêu sao cứ như ngã tư không đènChẳng ai hay thế nên chúng ta thôi đừng bàn chuyện tương laiCứ vui với nhau bây giờ cũng đâu có sai."Chuyện kể về cuộc tình máu chó của các anh trai phó bản tóc đủ sắc màu với Trương Tử Bi.Warn: OOC, có yếu tố harem, ônly Trương Tử Bi bottom không switch. Đừng comment cặp đôi khác vào truyện mih BTW!…
- Làm sao vậy??? - Tỏ tình rồi. Ngại quá, sợ bị từ chối. - Ai vậy??? - Chủ tịch của tôi. - Ồ, yêu từ khi nào??? - Lần đầu gặp mặt. - Sao gìơ mới nói??? - Giờ mới đủ can đảm.Haizzzz nhỡ bị từ chối thì sao. T~T- Vậy em muốn nghe câu trả lời không??? Cô ló mặt ra nhìn, giật mình. Ấp úng nói:-T... T... ừ... ừ ....nãy.... đếnnnn..... giờ......là...... anhhhh???? - Ukm-Trọng Kì thản nhiên trả lời. - Em biết anh có rất nhiều người theo đuổi anh và anh có rất nhiều người yêu. - Em nói đúng một nữa.Người theo đuổi anh thì không thiếu nhưng người yêu thì anh không có. - Vậy từ trước đến gìơ anh chưa có người yêu???? .....................................Trích.....................................…
trước kia Nhục Cẫn luôn lơ đễnh tự hỏi rốt cuộc ý nghĩa sống là gì? hắn cứ thế từ năm 14 tuổi đã rất nhiều rất nhiều lần tự tử không thành, hắn lạc lõng không biết nên sống thế nào, không có tương lai, trước mắt đều mù mịt luôn tự hỏi không có ý nghĩa sống vậy còn sống để làm gì, nhiều lần tự tử không thành hắn tuyệt vọng sau 1 năm nữa, hắn lại muốn chăm chỉ học, học thật nhiều, học tốt học giỏi hơn, hắn chỉ muốn học và học không muốn kết bạn gì cả, học rồi lại làm gì thì hắn cũng không biết nhưng bây giờ học là thứ duy nhất khiến hắn sống tiếp, đầu năm tháng 2 thời tiết thay vì ấm áp lại oi bức lạ thường, năm đó thời tiết đặt biệt khó chịu hơn mọi năm, lại có một học sinh mới chuyển vào lớp, hắn không để ý, chỉ là khi người này chuyển vào lớp, ngồi cạnh hắn, kết bạn với hắn, làm thân với hắn, hắn lại thấy thời tiết cuối cùng cũng không còn oi bức âm ĩ nữa rồi, lại có thêm một lý do sống mới. "Hạ Chu Nhan, sau này lỡ như tớ chết đi, cậu sẽ thế nào?""Tớ sẽ cùng chết với cậu, nếu không, để cậu một mình tớ không an tâm."…
Doãn Bạch Dương vừa cùng mấy chị em bước ra khỏi KTV, Tưởng Di Hoà liền lên tiếng trước: -Dương Dương tớ có người đón rồi, tới đi trước nhá. Tưởng Di Hoà cái con người này thật sự là quá không có nghĩa khí, cả bọn cùng nhau uống, cùng nhau say, lại chỉ có cậu ta là có bạn trai đến đón tận nơi. Doãn Bạch Dương nhìn theo bóng lưng hai người họ đã lên xe đi mất, thở một hơi ngao ngán rồi bắt đầu gọi xe tiễn các chị em xong còn chưa vội về. Trong người còn chút men, tuy không say nhưng rượu cũng chẳng nhẹ khiến Doãn Bạch Dương mệt mỏi chẳng có chút khí sắc nào. Lê đôi chân mệt mỏi vừa đi vừa ngắm cảnh đêm, nhiệt độ tháng 10 tuy mát mẻ, dễ chịu nhưng vào đêm lại có chút se lạnh. Trên người Doãn Bạch Dương cũng chỉ có một chiếc váy lụa dài đen mỏng manh, đôi vai trần điểm thêm hai sợi dây váy đen mảnh càng tôn lên làn da trắng nõn không chút tì vết kia khẽ run lên một chút. Đưa bàn tay ôm lấy cánh tay vuốt ve vài cái, Doãn Bạch Dương khẽ thở dài một hơi "hôm nay lại bỏ bữa nữa rồi, có chút đói". Nhìn thấy trước mặt không xa có một cửa hàng tiện lợi, Doãn Bạch Dương liền quyết định tiến tới đẩy cửa bước vào. Chọn bừa một chai nước khoáng, tiện tay lấy thêm một cái sandwich rồi ngồi bên cạnh cửa vừa ăn vừa ngắm xe cộ.-Sao chị lại ở đây, chẳng phải lúc chiều chị bảo hôm nay phải về nhà mẹ sao? Nghe giọng điệu vừa như hỏi vừa như trách vấn, Doãn Bạch Dương quay sang nhìn thì phát hiện Dạ Nguyệt đứng bên cạnh từ lúc nào. Doãn Bạch Dương nhớ ra chết rồi lúc chiều vì sợ bị làm phiền mà …