cục.
[DROP]bố lại vả mả cha mày bây giờjay x sunghoonenhypen…
"Jay à, em ngoan rồi, anh về được chưa?"…
Ở cái tuổi mười bảy mười tám, bạn bè đều đã dát lên người mình những mối tình xuân thì chớm nở. Trọng nhận ra dù trước giờ mình không chính thức yêu ai cả, nhưng nó tự tin rằng "mối tình" của mình với thằng Hùng đẹp hơn bất kì mối tình nào mà lũ bạn mới lớn hay khoe khoang.Không có bánh kẹo, không có chai C2 nào đặt trong ngăn bàn, cũng không có bức thư tình lén trao nhau sau những giờ tan học. Chỉ có một người luôn ở cạnh nó, đưa vai áo ra cho nó tựa đầu vào khóc ngay cái lúc nó có cảm giác như mình chẳng còn gì.@pppnhan.…
hành trình cưa đổ em Yang Jungwon của anh Park Jongseong…
bạn jongseong tỏ tình bằng kẹo bạc hà hả?…
thằng cún sunghoon thà tin tarot chứ không tin tình iu của chó jongseong…
" - cô ơi, cô với thầy park lại có chuyện gì vậy ạ . nay thầy đứng lớp mình căng quá trời luôn "" - nằm mơ đi, nghĩ gì mà bảo cô phải đi làm hoà với ông thầy đó chứ "-------lowercase & textfic_realdjack…
Có một cục bông vừa chuyển tới Decelis khiến 6 tên cầm đầu ngày đêm nhung nhớLưu ý:Có những từ ngữ tục tĩu,một số lời thoại sẽ ngay ức chế nên đừng hội đồng nhỏ auNhỏ au bị gãy tiếng mẹ đẻ nên có sai chính tả thì hoan hỉ bỏ qua nhaaKhông biết ngọt hay ngược nhưng cam kết là HETất cả chỉ là tưởng tượng không áp dụng lên người thật…
[ chỉ là tám chữ cái, tại sao lại khó nói đến như vậy ? ]…
Vào một ngày đẹp trời, ba bọn tôi đem về một đứa nhỏ lạ hoắc…
anh không đủ tỉnh để có thể say, và không đủ say để ngăn mình nhớ.[ 10.09.2022 - ? ]đã đạt được: #1 jaypark, #1 jakesim, #1 heesun, #4 kimsunoo, #2 sunoo, #2 leeheeseung, #4 sunsun, #4 parksunghoon, #2 simjaeyun, #3 jungwon, #5 yangjungwon, #5 jaywon, #2 heenoo, #9 jakehoon, #6 nishimurariki, #6 sunghoon✑ dteonu.…
ehypen ft.txt"anh em với nhau làm gì căng thế chú em?" _JayPark textfic,ehypen,txt,priv…
nhưng em, cứ quanếu em muốn quanếu em muốn quacứ qua đitôi vẫn đây, vẫn chưa có gì khác đâu?và tôi sẽ quanếu em muốn tôi ghé quachắc tôi sẽ qua nhưng xin nói ranếu tôi ở lại quá lâu.…
• Until The Cherry Blossoms Stop Blooming • Rằng Khi Anh Đào Ngừng Nở •Tại một ngôi trường trung học danh giá, nơi mọi thứ đều được đo lường bằng danh tiếng và địa vị, Hwang Yeun (Tsuki) - cô gái lai Hàn-Nhật với ánh mắt dịu dàng và tâm hồn tĩnh lặng - chuyển đến như một cơn gió nhẹ. Nhưng gió không thể làm dịu đi sự khắc nghiệt của nơi này, đặc biệt khi cô vô tình trở thành cái gai trong mắt những kẻ quyền lực.Bắt đầu từ những lời thì thầm sau lưng, cho đến hành vi bắt nạt công khai, Tsuki dần bị cô lập trong một thế giới xa lạ. Sunoo, chàng trai cùng khóa, không hào nhoáng, không ồn ào, nhưng luôn xuất hiện đúng lúc, như tia sáng mong manh trong chuỗi ngày u ám của cô.Thế nhưng, đằng sau sự yên lặng ấy là những bí mật, là những ánh mắt theo dõi từ nhóm nam sinh nổi tiếng nhất trường - nơi có Nishimura Riki (Ni-ki), người chẳng quan tâm gì ngoài bản thân mình, nhưng lại vô tình bị kéo vào vòng xoáy ấy qua một lời thách thức từ cô gái tên Yura.Giữa những trận chiến ngầm, những lời nói dối được dệt khéo léo và những trái tim đang học cách trưởng thành-liệu Tsuki có thể tìm thấy chỗ đứng cho mình?…
"We didn't break apart in one day. We just stopped looking back... one by one."Họ nói tình bạn là ánh sáng.Nhưng tôi đã học được điều này:"Thứ gì cháy rực nhất, cũng có thể để lại tàn tro sâu nhất..."…
inspired by lolita 1997.…
"sunghoon nhớ tớ không?""hong"…
"eo ơi mày đúng là phiền kinh luôn ấy woochan"…
Truyện được viết dựa trên cảm hứng từ bộ truyện tranh Under Grand Hotel của tác giả Mika Sadahiro. Author: wysu749 (Bi Azure) Rating: NC-17Truyện có nhiều yếu tố và từ ngữ tiêu cực và nhạy cảm. Cân nhắc trước khi đọc.Couple: Moze, AiJung, Aize, v.v... (Nói chung là loạn hết lên đó =]] Đặc biệt người cover fic này ship nhiều cặp hơi ngang trái, xin tạ tội trước =))) ) (Truyện này không theo hướng tình cảm lãng mạn nhẹ nhàng, nó thiên về nhiều yếu tố khác hơn (Vd: Tình dục, thế giới ngầm,.v..v...) )Nội dung: Một nhà ngục được xây cách mặt đất 30m và toạ lạc tại một hòn đảo lớn, là một nơi bất khả xâm phạm. Với phạm nhân bị giam giữ thì đây chính là nơi họ vĩnh viễn không còn cơ hội thấy được ánh mặt trời.Tuy nhiên, với những ai biết hưởng thụ thì nơi đây không còn là nhà ngục nữa... Mà chính là..."Khách sạn hoa lệ dưới lòng đất".…
như tiêu đềkhông mang đi đâu khi chưa cho phép của au:)…