hieukng. Secretly in love
phạm bảo khang thầm thương trần minh hiếu.…
phạm bảo khang thầm thương trần minh hiếu.…
Người con gái ấy như vầng ánh dương sáng lấp lánh trong cuộc đời tối mịt của anh.Còn anh, anh chính là người vầng ánh dương ấy nâng niu trên đầu quả tim cô quạnh của mình.…
Một chút cảm hứng từ ep 13 KinnPorche The Series thui nha ^^. Níu rảnh thì có thể tui sẽ viết fic, hi vọng mọi người thích nó.…
Truyện được viết dưới dạng nhiều mẫu chuyện nhỏ góp từng chút một từng tí một thành một tập truyện dạng vấn đáp.Chúng tôi đọc vào phần chuyển ngữ và biên tập. Tập chuyện xoay xung quanh một nhân vật chính là một cậu bé lên tuổi teen. Như một giống cây lạ ở miền khí hậu khác được ngẫu nhiên mang về lớn lên. Cậu hớn hở khám phá miền đất mới nơi mình sinh trưởng với người bạn mới với thiên nhiên mới mẻ....Truyện được viết bởi một tập thể gia đình...., các bạn yêu quý của tôi và cho những người đã nâng niu tuổi thơ tôi! Câu chuyện này viết trong vòng một tháng, 《viên nguyệt hữu nhân tầm phụ mẫu!》Tập sách này xin được viết tặng cho tập thể. người viết phẩy tặng cho những ai thích đọc ba chấm xuống dòng có thể hay phẩy có thể dở phẩy Xin được ủng hộ để động viên nhóm tác giả sẽ có những cuốn sách tiếp theo xuống hàng xin chân thành cảm ơn xuống hàng nhóm tác giả..... thanh Google và sau đó biên tập.…
Cô và anh hai người ở hai nơi khác nhau. Giữa họ chẳng có sợi dây liên kết nào cả. Nhưng duyên phân để họ gặp nhau rồi yêu nhau. Tình yêu có bao nhiêu thử thách, cô luôn tìm cách níu giữ trái tim anh, còn anh yêu cô đến đau đớn nhưng luôn chờ cô bước tới. Nhưng rồi cô mệt mỏi, cô không đủ sức kéo anh lại nữa thì anh mới nhận ra vốn đi ngay từ đầu anh là người thua cuộc. Anh không muốn mất cô, lần đầu tiên anh quay đâu nhìn cô, lần đầu tiên anh nắm tay kéo cô lại. Tình yêu vẫn còn thì mọi chuyện đều có thể. Cô và anh đi qua những đắng cay mới có quả ngọt. Trong ngày hạnh phúc anh đã hỏi cô: " Nếu lúc trước em cố giữ mà anh quyết đi thì sao?". Cô đã trả lời:" Vậy thì em sẽ buông tay anh vì lúc đó anh đã không còn của em nữa rồi".…
VẠN PHẦN MAY MẮNThể loại : bách hợp, hiện đại, ngọt sủngTình trạng : chưa hoàn thànhCouple : Ninh Sương - Nhã Thanh _______________GIỚI THIỆU Ninh Sương sốt ruột nhìn bảo bối đang nằm trên giường bệnh mà không khỏi đau lòng. Dùng giọng hết sức ôn nhu trách mắng"Em là bác sĩ, tại sao lại không biết bản thân đang bệnh?"Nghe được giọng nói quen thuộc, Nhã Thanh quay đầu lại, ánh mắt ươn ướt, giọng nói nhẹ như tơ, đáp"Người ta là đang đợi chị đến chăm sóc a~"Y tá trưởng đang thay bình truyền nước kế bên như muốn đóng băng khi nghe được giọng nũng nịu ấy của Nhã Thanh[Trưởng khoa Nhã nghiêm túc, băng lãnh thường ngày lại còn một mặt như thế này sao???!!]…
5 tuổi, vì lỡ tay mà Nhan Tiếu để xảy ra một mối hận ngàn năm, trong lúc tranh giành đồ chơi với Văn Dịch, không may làm sứt trán đối phương. Văn Dịch khóc ầm ĩ: "Cậu có biết tớ bị sẹo sẽ không đẹp trai nữa không, cậu có biết như thế này sẽ không còn bạn gái nào chơi với tớ nữa không...". Nhan Tiếu tức lắm liền gầm lại: " Khóc cái quái gì, cùng lắm sau này lớn lên tớ sẽ lấy cậu là được chứ gì!" 20 năm sau, bi kịch đã xảy ra... Văn Dịch vênh khuôn mặt điển trai, gạt mái tóc nũng nịu: "Vết sẹo này là do em gây ra, em phải chịu trách nhiệm!" Nhan Tiếu: " Em nhớ là hồi đó không để lại sẹo mà." Văn Dịch: " Ờ, vết sẹo này là do anh tự gây ra, nhưng vẫn là lỗi của em, em phải lấy anh!" Nhan Tiếu : "..." Theo bạn, chuyện tình thanh mai trúc mã rất đẹp, rất lãng mạn... hay chỉ là cơn ác mộng khủng khiếp nhất trong muôn vàn cơn ác mộng?…
Tác Giả : Mạch BắcTranslator: Tiểu TriệuThể loại: Cổ Trang, thanh mai trúc mã, SEVăn án: Năm ấy, Phương Thanh Mai mười sáu tuổi.Nhìn thấy Phương Thanh Mai say rượu lảo đảo đứng dưới tán một cây mai, tay vẫn níu lấy một cành mai, còn khe khẽ ngâm nga một khúc hát, Trần Phượng Chương không tự chủ được liền cúi mặt xuống, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm thử "quả mơ xanh" ấy (Thanh Mai còn có nghĩa là quả mơ xanh) sau đó dùng môi ngậm chặt, đuôi mày khóe mắt, đều mang theo sự nồng ấm dịu dàng như nước.Trang sức đỏ tươi diễm lệ, áo cưới rực rỡ như lửa.Trong tiếng nhạc vui vẻ rộn ràng, hắn nhìn nàng trên môi khẽ nở nụ cười, bên tai nhẹ nhàng vang lên giọng nói do dự dịu dàng của những ngày ấy, tháng ấy, năm ấy:'Trường Can chung một xóm, vui đùa chẳng sầu bi.Chàng phi ngựa tre đến, mơ xanh ném nhau cười."…
Truyện: ANH VẪN ĐỢI EM. (Truyện đầu tay)Tác giả: HyThể loại: Boylove, hiện đại.Số chương: Chưa xác định.CP: Phong x Dương.Cậu, trắng như tờ giấy, cuối cùng lại bị người kia tùy ý vẽ lên. Chìm đắm trong thứ tình cảm không tên, ngày lại một ngày lún sâu thêm đến không thoát ra được. Vậy nhưng, người kia lại mang yêu thương của cậu mà rời đi, bỏ lại cho cậu một trái tim vô cảm. Anh lại mang tình yêu của anh, tìm mọi cách mang vào trái tim đầy vết sẹo của cậu... nhưng cố gắng bao nhiêu, đổi lại cho anh trước mắt chỉ là cái xác không hồn."Tờ giấy đã không còn sạch sẽ, nào có ai lại nguyện ý nâng niu?""Thứ trên giấy kia đối với em là vết bẩn, đối với anh lại như một bức tranh tuyệt đẹp. Em muốn bỏ đi, anh lại mong muốn giữ lại. Anh yêu thương em sẽ trân trọng cả quá khứ của em..." Hy!…
Những bức ảnh cũ phủ bụi thời gian, những trang nhật ký đã ngả vàng, những kỷ niệm tưởng chừng bị lãng quên... nhưng hóa ra vẫn luôn ở đó, nơi góc sâu trái tim ấy.Chúng tôi đã lớn lên cùng nhau, từ những ngày thơ ấu vô tư lự, từ những lần tranh nhau cây kẹo, cho đến những chiều tan học đi chung một đoạn đường. Thời gian trôi qua, từng khoảnh khắc ấy trở thành một phần ký ức mà tôi ngỡ sẽ mãi kéo dài.Nhưng rồi cấp ba đến, chúng tôi không còn chung một con đường. Tôi đã không đủ giỏi để cùng cậu ấy bước tiếp, để rồi mỗi ngày chỉ có thể dõi theo từ xa, gửi một tin nhắn rồi chờ hồi âm trong những đêm dài đằng đẵng.Giữa khoảng cách và thời gian, liệu những ký ức ấy có đủ để níu giữ hai người? Hay cuối cùng, tất cả chỉ là... bóng hình của năm ấy?…
Chap 1 : Cuộc đời chuyển sang một hướng khác .Bây giờ , Tiểu Mạch đang nằm trong kí túc xá nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ về cuộc đời mình . Sau này học xong hết đại học xong sẽ tìm một công việc bình thường , sáng đi làm chiều tan ca trở về với mẹ sau đó tối đến lại đi ngủ . Cuộc sống như vậy quả là nhàm chán nhưng có lẽ Tiểu Mạch thích như vậy vì cậu vốn đã quen cái cuộc sống nhạt nhẽo vô vị này rồi . Nói cách khác nếu mẹ cậu mà không còn chắc cậu cũng không còn lí do để níu kéo cuộc đời này nữa . Năm Tiểu Mạch lên 16 tuổi ba cậu bị tai nạn giao thông .Tài xế xe là một thằng con trai của một tập đoàn ấy ơ nào đấy . Bọn họ đền bù cho cậu và mẹ một số tiền xem như xong chuyện . Nói gì được nữa chứ ? Nhà cậu thì quá bình thường còn bọn nó thì quá giàu nên đành ngậm ngùi lấy tiền và lo hậu sự cho ba . Lúc đấy mọi thứ của cậu vào cuộc sống này như sụp đổ .…
Dỗi Wattpad, tôi viết một bộ truyện bao tươi sáng để trả thù......Bộ này có thể khiến một vài bạn khó chịu nên lưu ý trước khi đọc nhé…
Nếu kim đồng hồ có thể nhân dừng chạy, thời gian có thể ngừng trôi, tôi chắc chắn sẽ hi sinh tất cả để làm vậy.Níu giữ lại những gì hồn nhiên, quý báu nhất khi tình yêu mới chỉ là của hai đứa…
Một vài mẩu truyện nhỏ cho một ngày yên bình. Truyện thuộc quyền sở hữu của Tuuyis, vui lòng không reup ở bất kì đâu.…
. 𝑵𝒆̂́𝒖 𝒄𝒐́ 𝟏 𝒏𝒈𝒂̀𝒚 𝒆𝒎 𝒄𝒂̉𝒎 𝒕𝒉𝒂̂́𝒚 𝒃𝒂̉𝒏 𝒕𝒉𝒂̂𝒏 𝒎𝒊̀𝒏𝒉 𝒒𝒖𝒂́ 𝒚𝒆̂́𝒖 𝒅𝒖𝒐̂́𝒊 𝒄𝒉𝒐 𝒅𝒖̀ 𝒃𝒆̂𝒏 𝒏𝒈𝒐𝒂̀𝒊 𝒆𝒎 𝒓𝒂̂́𝒕 𝒎𝒂̣𝒏𝒉 𝒎𝒆̃ , 𝒍𝒖́𝒄 𝒅𝒐́ 𝒅𝒖̛̀𝒏𝒈 𝒄𝒐̂́ 𝒄𝒉𝒊̣𝒖 𝒅𝒖̛̣𝒏𝒈 𝟏 𝒎𝒊̀𝒏𝒉 𝒏𝒉𝒆́ , 𝒎𝒂̀ 𝒉𝒂̃𝒚 𝒅𝒖̛̣𝒂 𝒗𝒂̀𝒐 𝒕𝒐̂𝒊 𝒏𝒂̀𝒚 𝒅𝒖̛̀𝒏𝒈 𝒄𝒐̂́ 𝒄𝒉𝒊̣𝒖 𝒕𝒐̂̉𝒏 𝒕𝒉𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝟏 𝒎𝒊̀𝒏𝒉 𝒌𝒉𝒊 𝒆𝒎 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒄𝒐̀𝒏 𝒄𝒐̂ 𝒅𝒐̛𝒏 𝒏𝒖̛̃𝒂 . . 𝑬𝒎 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒉𝒆̂̀ 𝒄𝒐̂ 𝒅𝒐̛𝒏 𝒆𝒎 𝒄𝒐́ 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒕𝒐̂𝒊 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒕𝒐̂𝒊 𝒎𝒂̃𝒊 𝒎𝒂̃𝒊 𝒔𝒆̃ 𝒍𝒂̀ 𝒏𝒐̛𝒊 𝒆𝒎 𝒄𝒉𝒐 𝒆𝒎 𝒄𝒂̉𝒎 𝒏𝒉𝒂̣̂𝒏 𝒕𝒉𝒆̂́ 𝒏𝒂̀𝒐 𝒍𝒂̀ 𝒅𝒖̛𝒐̛̣𝒄 𝒚𝒆̂𝒖 .…
-Sài Gòn nhỏ bé lắm em ơi! Tựa như em nhận ra được người nâng niu, yêu thương bản thân em chỉ cách em vỏn vẹn một "bức tường" trong tim...…
Truyện là về nỗi nhớ của quản gia Sebastian với cậu chủ nhỏ sau khi khế ước kết thúc , hắn vẫn lảng vảng trg biệt thự tồi tàn. Cố níu lấy những hơi ấm còn sót lại trong căn biệt thự đầy lãnh lẽo và mục nát cùng sự xuất hiện của 1 bức tranh lạ . …
'Dù Kim Tổng có nghiêm khác đến đâu thì cái cậu nhóc kia cũng được Kim Tổng nâng niu và nuông chiều thôi'…