trăng lên cao vút, khói bay nghi ngút, chắp tay rồi cầu nguyện.mong thần linh sẽ dẫn lối anh đến với em như một phép màu nhiệm.📎 đoản. ooc.• (w): truyện không theo nguyên tắc, có ngôn từ tục tĩu, cân nhắc trước khi đọc.allng.…
"Sẽ có những lúc anh đi quên lối vềThì liệu nàng còn vẫn muốn nắm lấy tay anh?Chỉ cần vài vệt son lướt lên trên đôi môi kềCảm xúc ấy cứ thế vây quanhBước xuống dưới phố khi không còn bóng ngườiBởi vì anh đi lang thang khi cô đơn lẻ loiVào màn trời đêm đen ngỡ rằng em thấy rồi "RPT MCK - Tại vì saowarning:ooc,dấu má loạn xạ, cringe,...hậu truyện của the little red riding hood. tuy vậy, bối cảnh là khi sakamoto là nagumo ở trong order nên khoảng cách thời gian khá xa. cũng có thể coi là một phần riêng biệt.…
Vì thế mà có tôi và bạn trên đời...NÊN ĐỌC MÔ TẢ TRƯỚC KHI ĐỌC TRUYỆN-Giới thiệu sơ về nv: Kurosawa Ai là cô gái trầm tính. Sau khi chuyển tới khoa ám sát, cô vs Akao Rion trở thành bạn thân cùng vs Sakamoto Taro và Nagumo Yoichi là 4 học viên nổi loạn có tiếng nhất ở khoá của bọn họ. Cô ấy thích ngủ để nạp năng lượng và luôn muốn tránh tham gia vào các cuộc chiến xảy ra của nhóm bạn (vô tư). Khi phải chiến đấu Ai chỉ dùng 2 khẩu súng (đương nhiên là thành thạo), cô không mấy khi sử dụng tài năng về độc của mình (trừ trường hợp nhóm bạn cần) Câu chuyện diễn ra sau khi Rion mất, cả 3 ng còn lại đều vào Order. Và đến thời điểm hiện tại...Tất cả đều là tưởng tượng cả nên mn đọc vs tậm trạng vui vẻ thôi nhé=))) Thanks!…
Sát thủ top đầu và diễn viên nổi tiếng dây dưa với nhau. Tổ hợp tuy kì lạ nhưng hợp lí khi họ vừa muốn mập mờ, vừa không lo người kia làm ảnh hưởng sự nghiệp...cre ảnh bìa: yoon_(dmsco1803)…
"月がきれいですね" - "Đêm nay trăng đẹp nhỉ"Nagumo ngước nhìn bầu trời tối tăm không có lấy một tia sáng, ngớ người hỏi lại:"Trăng à?"Đôi đồng tử đen láy chợt bừng sáng dưới màn đêm sâu thẳm, Tsukuyomi mơ màng nhìn vào khoảng trống giữa hai bên hàng cây rồi mỉm cười thích thú. Anh có thể thấy, thấy rất rõ ngàn vạn ánh sao rực sáng ẩn sau làn mi đen nháy, khép hờ ấy. Thở hắt ra một hơi, cô ôm chầm lấy cánh tay buông thõng từ lúc nào của anh rồi nhẹ giọng nói:"Ừ, chỉ là trăng thôi. Giống mình vậy"…
giữa tiết trời tháng 7 nóng nực, ngồi trong thư viện đọc sách đối với em luôn là tuyệt vời nhất.Đôi mắt lúc nào cũng hướng vào cuốn sách dày cộm nay đã đổi hướng sang người con trai ngồi đối diện.Người nọ đã ngủ quên lúc nào chẳng hay,vài lọn tóc lòa xòa che đi khuôn mặt đằng sau đó."Đã bảo là đi theo sẽ chán lắm ,thế mà không nghe"Em thầm nghĩ,đôi môi tự dưng cong lên thành hình bán nguyệt.Vươn tay ra,em muốn vén những lọn tóc của hán,nhưng rồi khựng lại.Dù sao,em cũng chẳng giám vượt quá ranh giới đâu,hai đứa chỉ là bạn thôi mà.…
Văn ánKokutou Ichika-một người bị bệnh từ nhỏ nên thường xuyên phải nằm trên giường bệnh.Là một đứa ham học hỏi và siêu thông minh khi còn rất nhỏ nhưng càng lớn tình trạng bệnh của cô càng nặng và phải túc trực trên giường bệnh 24/7.Trong những ngày cuối cùng của cuộc đời mình cô đã đọc một bộ truyện mà cô vô tình được bạn bè giới thiệu là cuốn Sakamoto Days.Sau đó khi thực hiện cuộc phẫu thuật cuối cùng cô đã không qua khỏi và xuyên vào bộ truyện vừa mới đọc cách đây không lâu và trở thành em gái của một trong những nhân vật trong truyện -Nagumo Yoichi.Thế là cuộc sống mới của cô tại thế giới này bắt đầu với tư cách là em gái Nagumo Yoichi-Nagumo Ichika.P/S: Người mới nên trình viết truyện còn non với viết hơi lủng củng mong mọi người thông cảm.Vã quá nên phải tự sìn hàng.…
Có một người từng yêu em đến mức dù em chẳng còn nhớ tên anh, anh vẫn dõi theo từng bước em đi. Có một lời hứa không được nghe thấy, nhưng vẫn tồn tại qua từng lần anh cứu em trong bóng tối. Có một lần em hỏi: "Nếu tôi quên mất anh thì sao?", và anh cười: "Thì tôi sẽ nhớ em gấp đôi." Em quên anh thật. Nhưng anh không buồn. Vì chỉ cần em còn sống, còn cười, còn bước tiếp... thì anh nguyện mãi là cái bóng sau lưng em. Em không nhận ra anh. Không biết chiếc bật lửa bạc là của ai. Không nhớ nổi vì sao mình gọt táo bằng tay trái. Không hiểu vì sao khi nhìn một bức ảnh mờ, tim mình lại nhói đau. Nhưng anh vẫn nhớ em. Từng câu nói, từng hành động, từng ánh mắt giận dỗi mà đáng yêu. Em đã lãng quên anh, nhưng anh chưa bao giờ quên em. Và sẽ không bao giờ.…