|TAEGYU| Tôi và Tớ
mày là đầy tớ, tao yêu đầy tớ…
mày là đầy tớ, tao yêu đầy tớ…
title: hạ đánh rơi giọt nắng mềm.author: meo hong ăn cáapairings: choker/jeonglee"nhật kí những ngày nắng và mưa"series oneshots mình dành cho 2 mèo…
🐶🐣đọc đi rồi biết 😎…
Tình yêu đã làm mù quáng đi người hội trưởng ngày nào.…
yongbok thích hyunjin lắm, vậy mà anh chả đáp lại tình cảm của em[lowercase, maybe ooc]KHÔNG NHẬN CHUYỂN VER!!!…
Tên truyện : Bí MậtTác giả : Mộng Phạn Ninh Hinh ( Micaauthor )Thể loại : Fanfic, OffGun, HE.Tóm tắt nội dung : Truyện xoay quay chuyện tình giữa Off Jumpol và cậu sinh viên thiết kế mới ra trường Gun Atthaphan từ khi mới quen biết đến lúc yêu nhau. Chuyện ngược công Off nhưng nhẹ nên chị em cứ yên tâm. Cuối cùng kết thúc vẫn là HE thôi.Lưu ý : Truyện là là tâm huyết của mình mong mọi người không re-up nó lại trên bất kì diễn đàn nào nếu chưa có sự cho phép của mình. Chân thành cảm ơn mọi người rất nhiều.…
Một chút Hanahaki vì mình là một lão già yêu hoa .…
Bạn cùng phòng của Choi Hyeonjoon gần đây khá kì lạ.…
beomgyu và cuộc hành trình cua em "bot" khối dưới…
Trang viên bất ổn và cuộc sống mới của 2 thầy trò :)))))…
Lúc mở mắt ra, Choi Hyeonjoon phát hiện mình cùng với mối tình đầu đang làm thủ tục ly hôn.…
Anh boy phố × em xính lao…
Những câu chuyện dở khóc, dở cười của 12 chòm sao…
◜for chodeft◜solo project mừng sinh nhật kim "deft" hyukkyu…
"Thích anh chớt mất thoii""Thiệt hả?""Dạa"#6 Heejake [6/3/24]#8 Heeseung [27/03/24]...Cp: Heejake (Heeseung x Jaeyun-Jake)Ngọt ngọt ngọt ngọtt!!Nd: //Có vài từ chửi tục,hành động không được hay.Và lưu ý đây là fanfic dựa trên trí tưởng tượng của au,không có ý bôi nhọ,cá nhân hoặc một tổ chức nào đó!MỌI THỨ TRONG ĐÂY HẦU NHƯ ĐỀU DỰA THEO TRÍ TƯỞNG TƯỢNG!!!//…
( Một câu bản ) Bình sinh chỉ có hai chí hướng nho nhỏ: Một cái là đánh vỡ Cham hai vạn kỷ lục, một cái là trở thành hậu vệ tốt được công nhận. ( Nhiều câu bản ) hắn là Chris • Paul đại học thời kỳ hậu trường hợp tác, hắn là năm 2005 NCAA đệ nhất hậu vệ, hắn là siêu sao tương lai trong mắt David • Falk, hắn là đường viền hoa tin tức máy móc, hắn là nam nhân công địch, hắn là độc dược nữ nhân không thể cự tuyệt, hắn càng là một người bị tử thần cải biến! Đây là một câu chuyện có liên quan đến sử thượng tối ngưu khống vệ Lâm Sâm, đây là nhân sinh kỷ thực của một truyền kỳ gọi "Mộc Đầu"!…
Vã OTP nhưng ít hàng quá nên tự đẻ :)))Làm ơn chỉ đọc 5 chap đầu và phần ảnh thôi, còn lại là nỗi nhục của t đừng đọc nó…
Shunichi Noda là một thanh niên bình thường, 21 tuổi sống trong một làng nhỏ. Cậu mồ côi cha mẹ từ sớm, chú và dì đã chăm nom cậu đến năm 15 tuổi thì họ thua lỗ, thất nghiệp. Đối xử với cậu cũng ngày càng tệ nên, cậu chỉ đành bỏ trốn, để tự mình lập nghiệp. Cậu không có gì đặc biệt, ngoài việc tự làm những con búp bê lưu niệm và bán chúng ở chợ để kiếm sống. Hirata Jo là một vị quan khá có tiếng trong triều đình, 22 tuổi nói chung là ngoài việc khó tính, lạnh lùng thì hắn còn rất đẹp trai nữa. Mà tính cách đã vậy lại còn có quyền lực, không ai là không sợ hắn. Một ngày nọ..…
Thế giới này là một canh bạc không công bằng. Và những người bị nó cuốn vào vốn dĩ chẳng có tư cách cầu vọng những thứ sinh ra đã không thuộc về mình.Có người khát khao giành giật thứ họ muốn đến nỗi trầy da tróc vẩy. Còn một số khác lại dễ dàng có được. Bản chất của sự khác biệt này là vận mệnh, mà đã là vận mệnh thì không thể xê dịch. Cái ám ảnh bất biến này luôn quấn lấy con người ta, khiến họ khó sống trong chính cuộc đời của mình.Tuy nhiên, cũng không gì là không thể. Một chuyện có khả năng xảy ra, dù ít phần trăm đến mấy nó cũng sẽ xảy ra.Muốn đến được đích có rất nhiều đường, chỉ cần có đủ tham vọng, đánh đổi và đôi chút may mắn, một kẻ nhỏ bé hoàn toàn có khả năng để cầm trịch xã hội. Từ cái ngày gặp nhau ở Vũ Môn, Hoàng đã biết cậu trai trẻ trước mặt là một kẻ vô cùng tàn nhẫn. Sự dối trá, lừa lọc luôn phản phất đâu đó khiến bản năng sinh tồn trong hắn rục rịch trỗi dậy. Hắn biết mình đang đi vào điểm tử nhưng lại không thể ngăn đôi chân thôi bước. Tựa như một chất gây nghiện, ông trời đã định vận mệnh cả hai phải quấn chặt vào nhau. Cứ thế mỗi ngày qua đi, vạn kiếp bất phục.…