Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
843 Truyện
[ĐAM MỸ] Vũ trụ chỉ có ta mà thôi...

[ĐAM MỸ] Vũ trụ chỉ có ta mà thôi...

28 2 1

Shinchi2450-Sản phẩm được tạo ra từ hành tinh khác với Trái Đất-Anphalota125 vs mọi thứ giống hệt vs con người...Cậu đã có thể 100% giống vs người Trái Đất nhưng thứ ko thể mô phỏng cho cậu là cảm xúc,tình yêu của con người...Cha của Anphalota125-Người tạo ra Shinchi đã gửi cậu xuống Trái Đất vs tham vọng biến Shinchi thành 1 con người theo đúng nghĩa dùng trí tuệ và những j cậu bt ở Trái Đất để xâm chiếm nơi này...Shinchi2450 đã gặp được 1 người con trai đặc biệt-Lưu Truy Thiên-người đã dạy cậu tất cả mọi thứ anh bt bảo vệ cậu qua những nguy hiểm chăm sóc lo lắng cho cậu trong thời gian cậu ở Trái Đất...Liệu Lưu Truy Thiên có thể lm rung động trái tim của Shinchi2450?Cốt truyện đam mỹ vs chút KHVT,có H và đang cân nhắc phần Ending...…

[ Dũng x Trọng ] Trời phủ Trăng tan thuyết

[ Dũng x Trọng ] Trời phủ Trăng tan thuyết

299 30 1

"Năm dài tháng rộng, chưa biết lúc nào tình còn nồng.Trời phủ trăng tan, sương khói ân tình hoá tro tàn."Lần này không giống như lần đầu tiên nàng trông thấy, chàng khiến y dỗi. Rất giận, giận đến mức phi thật nhanh về phòng, đóng sầm cửa lại. Chỉ một câu nói, chàng cũng có thể khiến y bật cười.Lần này không giống như lần thứ hai nàng chứng kiến, chàng khiến y tức mình. Rất cáu, cáu gắt đến mức khiến y giam chàng vào thiên lao. Một cánh Tử Đằng nở rộ bỗng chốc trở thành điều chướng tai gai mắt. Chỉ một câu nói, chàng cũng có thể khiến y bật cười.Lần này không giống hai lần trước. Vẫn là chàng, vẫn là câu nói ấy. Nhưng y đã không còn muốn cười.…

Có Một Thuần Dương Nằm Trong Sử Sách

Có Một Thuần Dương Nằm Trong Sử Sách

6 0 1

Tác giả: Huỳnh Ngân Hương; Cùng hệ liệt: Quán Trà Kỳ Lạ Nơi Góc Phố; Nội dung: "Hoàng hậu, người đi rồi vậy cung Phượng Xuân sau này phải làm sao?"Tiếng khóc thút thít của cung nữ vang lên trong cung điện trống vắng. Người phụ nữ mặc địch y đứng trước khung cửa khóa chậm rãi cúi đầu, hơi thở mỏng tưởng chừng như ngắt lúc nào chẳng hay."Ngươi nói xem, ta còn có thể gặp được cha và anh cả một lần nữa không nhỉ?" - Nàng chớp mi, ánh mắt dõi ra ngoài cung Phượng Xuân mà càng thêm vô vọng. Ánh sáng cuối đông thật yếu ớt, yếu tới mức chẳng đủ rọi vào trong gian phòng tăm tối này của nàng."Hoàng hậu, người là hy vọng cuối cùng của họ Bùi, người đi rồi làm sao trả thù được cho họ Bùi!" - Thanh Trúc quỳ sụp xuống sàn đất bụi bặm.Thục Tư khẽ bật cười tự giễu, nước mắt chầm chậm lăn xuống gò má hồng. Cả cuộc đời này, người nàng áy náy nhất chính là cha và anh cả. Đến những ngày cuối đời, tiếc nuối lớn nhất cũng là hai người họ. Họ Bùi có Bùi Thục Tư có lẽ chính là nỗi ô nhục lớn nhất. Xuống âm ti làm sao dám nhìn thẳng mắt họ đây?Bàn tay gầy guộc của nàng từ từ trượt khỏi khung cửa gỗ cũ kỹ, hàng mi dài cũng chậm rãi khép lại. Nàng xoay người, trút bỏ từng lớp địch y nặng nề, bờ môi khô tới tróc da lặng lẽ ngân nga câu hát: "Thuần Dương Thuận Từ hậu... Mụ ác hại Nguyên phi... Lệ Dương người ở lại, vắng một bóng người thương... Lệ ấm nhòa má ngọc, nào biết người nơi đâu..."Giọng cất lên càng lúc khàn rồi cuối cùng nghẹn lại nơi cổ họng.…