Mưa tháng mười, hiếm hoi nhưng dai dẳng khiến cho ta bất chợt ướt mưa, bất chợt đợi chờ.Mưa tháng mười, có lúc to có lúc nhỏ làm cho ta hụt hẫng khi mưa mỉm cười.Mưa tháng mười tưởng như sẽ dứt nhưng vĩnh viễn mưa cứ rơi đều.Mưa trong tim hay mưa trước mắt, để vai áo vươn mãi hương mưa...…
Author: Hắc MiuNote: Đối với BTS JiMin là để yêu thương thật nhiều.Đối với JiMin BTS là để Minnie chăm sóc và bảo vệ cho dù có là các hyung, là cậu bạn thân TaeTae hay là maknae Kookie .…
- Cậu buông tay tôi ra! - Luhan cố gắng thoát khỏi cánh tay đang mạnh mẽ siết chặt lấy cổ tay cậu.- Anh nghĩ em sẽ buông sao? - Sehun cười khẩy. - Không phải anh là quản lý của em sao?- Là quản lý thì sao chứ? Tôi có thể quản lịch trình của cậu nhưng cậu không có tư cách gì để quản tôi hết! - Luhan giận tới cực điểm.- Vậy sao? - Sehun bình thản nhìn Luhan đang giận đến đỏ bừng cả mặt. - Em tưởng quản lý phải ở "sát" bên nghệ sĩ của mình.Sehun nhấn mạnh vào từ sát sau đó kéo mạnh Luhan vào vòng tay rồi ôm thặt chặt.- Oh Sehun ... Luhan còn chưa kịp nói gì thì đã bị Sehun cúi xuống hôn môi.*Chát*Luhan ẩn hắn ra, thẳng tay tát thật mạnh khiến má của Sehun ngay lập tức sưng đỏ lên.- Oh Sehun, tôi hận cậu. Luhan phừng phừng lửa giận, dứt khoát xoay người đi ra khỏi phòng.- Anh hận em? - Sehun đưa tay sờ lên chỗ má còn đang bỏng rát vì phát tát vừa rồi, khoé môi nhếch lên - Anh dù có hận em đến đâu thì anh cũng sẽ là của em mà thôi, Xi Luhan!…
Tác giả: Hi QuânVăn án[Vả mặt cực mạnh, truy thê sấp mặt, không cung đấu, 1v1]Trong số các nữ quan được tuyển vào cung, Lý Phượng Ninh là người có thân phận kém nổi bật nhất, nhưng dung mạo lại xuất chúng nhất. Các cô nương khác luôn tìm cách ngăn cản, không cho nàng xuất hiện trước mặt vua.Thế nhưng, Lý Phượng Ninh lại vô tình rơi vào tay hoàng đế và được ngài cứu giúp.Ban đầu, hoàng đế thấy cô nương này tính tình đơn thuần, nhu mì dễ bắt nạt nên tìm nàng để giải khuây. Sau lại thấy dáng vẻ ngọc ngà, mềm mại như hoa của nàng, bèn lâm hạnh nàng.Phượng Ninh rụt rè hỏi hoàng đế: "Bệ hạ có thể phong thần nữ làm Quý nhân được không?"Chỉ có Quý nhân mới có thể làm chủ một cung. Phượng Ninh không muốn sống dưới mái hiên, bị người khác đè đầu cưỡi cổ.Nàng là người phụ nữ đầu tiên của hắn, luôn nghĩ rằng mình sẽ có một vị trí khác biệt trong lòng hắn.Hoàng đế nhớ đến chức quan không cao của cha nàng, tiện tay vuốt những lọn tóc mai trên thái dương nàng, vẻ mặt không chút dao động: "Với thân phận của ngươi, không thể với tới vị trí Quý nhân.""Và trẫm sẽ không vì bất kỳ ai mà phá vỡ quy củ."Trái tim Phượng Ninh như bị kim châm. Nàng khép lại tà áo mỏng manh, lặng lẽ nuốt nước mắt trong đêm mưa. Nàng cuối cùng cũng hiểu ra, hắn mãi mãi là vị đế vương cao cao tại thượng, còn nàng chẳng qua chỉ là một chút an ủi lúc trà dư tửu hậu của hắn mà thôi.Hoàng đế mong ngóng Phượng Ninh mang long thai. Một tháng trôi qua, hai tháng trôi qua, không mong được tin vui, lại chờ được tin nàng uống thuốc tránh…
- Ngươi là vị hôn thê được ta mua bằng tiền - Đôi mắt lạnh băng ấy chiếu thẳng vào người cậu - Vì thế đừng bao giờ nghĩ đến việc phản bội hay bỏ trốn- Thần .... Ngài đang nói gì vậy? - Cậu chỉ được thuê đến đây để làm giúp việc thôi mà- Còn định giả vờ ngây thơ đến bao giờ nữa. - Sehun bước đến, đưa tay nhắc cằn Luhan lên để đối mặt với mình - Tháo bỏ cái lớp mặt nạ thiên thần đấy đi. Ta đã quá nhầm khi tin ngươi là người tốt bằng những lời dối trá được nói ra chỉ cách đây mới chưa đầy 1 ngày.- Thần ..... - Nước mắt cừ từ từ rơi xuống. Nhìn người kia lạnh lùng quay bước sau những lời nhục mạ cậu, cậu lại cảm thấy bóng dáng ấy thật quá cô đơnBiết bao giờ cậu mới lại có thể nhìn thấy nụ cười toả nắng như ngày hôm trước. Hay nụ cười ấy cũng như những cánh hoa bồ công anh, mang vẻ đẹp tinh khiết làm xao động lòng người, thế nhưng lại bay đi mãi mãi không trở lại ..................…
- Em có thể ở lại bên anh mà, không được sao? - Kris nhìn người nắm lấy vai người con trai bé nhỏ đứng trước mặt anh.- Em .... Em không thể. - Lay nhắm tịt mắt, lắc đầu.- Vậy thì ... em đi đi.Nói rồi Kris quay lưng bỏ đi, để lại mình Lay nước mắt lăn dài trên gò má.Trước khi quay trở về nhà, Lay ngoảnh đầu lại và thì thầm.- "Em tin sẽ có ngày định mệnh sẽ đưa ta một lần nữa trở về bên nhau"…
Ngày hôm ấy, bầu trời đầy nắng ấm áp nhưng lòng người lại đang lạnh cóng. Những giọt nước mắt không ngừng rơi. 11 con người ấy quá sốc. Nhưng có lẽ người đau khổ nhất là Tao.-Anh ấy tại sao lại đi mà không nói gì?? - Những giọt nước mắt vẫn rơi, đôi mắt ấy giờ đã sưng húp cả lên - Anh ấy chẳng phải đã hứa sẽ bên nhau mãi mãi hay sao??Câu nói ấy dường như càng khiến không khí trở nên tồi tệ hơn. Phải! Anh ấy đã hứa sẽ ở lại. Nhưng anh ấy đã thất hứa. Không còn một ai có thế kìm nén được nước mắt nữa rồi. Nó cứ rơi xuống và vỡ tan như lòng người lúc ấy.Tao bất chợt hát bài Miracle in December trong tiếng nấc. Không. Đó không phải là hát. Đó là gào, gào lên trong sự tuyệt vọng.*Cố gắng tìm kiếm dáng anh, người mà em không thể thấyCố gắng lắng nghe giọng anh, người mà em chẳng thể nghe*(Miracle in December - EXO)…
Nhạn Sơn: Uống rượu, rượu giao bôi.Hứa Sinh nhìn ly rượu được đưa qua, cúi đầu, nhận lấy rồi một hơi cạn sạch. Tầm mắt dần trở nên mơ hồ, đầu cũng nặng nề, cuối cùng Hứa Sinh ngã xuống giường đại hôn. Nhạn Sơn mở miệng: Xin lỗi.Hứa Sinh lắc đầu: Ta biết.cre: fb Cúc Vạn Thụ…
Note: Tôi chẳng biết nên cho nó vào cái category hay rating nào cả. Vì tâm trạng có chút vấn đề và cảm hứng khi cứ liên tục replay "4 o'clock" vào tầm 4,5h sáng bỗng nhiên tuôn ra, thì đành viết cho trống bớt não =)))))))))Pairing: Tất nhiên là VMinWord: 15555h50'…