Parallelism |Knowhyun|
Cuối con đường kia là hạnh phúc…
Cuối con đường kia là hạnh phúc…
Series 18+, viết và dịch vì mình thích.…
Một câu chuyện về tình cảm lứa đôi, tình cảm gia đình.Không ai có thể sống một cuộc đời độc lập, ai cũng sẽ có những sợi dây liên kết giữa bản thân và thế giới xung quanh.......Truyện này vốn thuộc fandom nổi tiếng, nhưng mà mười mấy năm tác giả cũng đã không còn online từ trước khi 4rum đó sập, nên mình không xin per được. Chỉ còn bản word vì quá thích mà lưu lại.Không mang đi đâu khỏi watpad này..…
Thế đấy, Jeon Wonwoo bỏ làm về quê. Ở cái tuổi 28, Wonwoo thừa nhận mình có một cuộc sống mà người người nhìn vào đều sẽ mong mỏi có được. Chỉ tiếc là, Wonwoo thì không. 🌾 cúp le chính: meanie các cúp le phụ: cheolhan, seoksoo, soonhoon, junhao, verkwan, & dino author: shogidi 🙋♀️…
Đa số là Bonten members x TakemichiĐôi khi cũng sẽ lọt vào một vài chiếc prompt đi lạc ngẫu hứng…
Gió đêm thổi nhẹ, mang theo hơi lạnh se sắt, luồn qua mái tóc rối bù của Niragi. Hắn khẽ rùng mình, kéo cao cổ áo khoác. "Mày có bao giờ cảm thấy... cô đơn không, Chishiya?" Hắn hỏi, giọng nói trầm khàn vang vọng trong không gian tĩnh mịch.Chishiya im lặng một lúc, rồi quay sang nhìn Niragi, ánh mắt xanh xám sâu thẳm như vực thẳm. "Tao không biết." Cậu đáp, giọng nói đầy ẩn ý. "Có lẽ... tao đã quá quen với việc ở một mình."Niragi nhìn hắn, ánh mắt có chút phức tạp. Hắn biết, Chishiya không phải là một người dễ dàng mở lòng. Nhưng hắn cũng biết, đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng và kiêu ngạo đó, là một tâm hồn cô độc và tổn thương."Mày biết không, Chishiya," Niragi nói, giọng nói trầm thấp và dịu dàng hơn bao giờ hết. "Tao nghĩ... chúng ta không cần phải cô đơn."Chishiya nhướn mày, ánh mắt có chút ngạc nhiên. "Ý mày là gì?"Niragi không trả lời, hắn chỉ tiến lại gần Chishiya hơn, đưa tay chạm nhẹ vào má hắn. "Ý tao là... chúng ta có thể tìm thấy nhau." Hắn nói, giọng nói thì thầm như một lời hứa. "Chúng ta có thể... cùng nhau phá vỡ sự cô đơn này." Hắn nói khẽ, bàn tay khẽ đan vào tay ChishiyaChishiya im lặng, hắn nhìn Niragi, ánh mắt có chút dao động. Hắn chưa bao giờ gặp một ai như Niragi, một người có thể nhìn thấu tâm can hắn, một người có thể chấp nhận hắn với tất cả những khiếm khuyết của mình.Gió đêm vẫn thổi, mang theo hơi lạnh se sắt, nhưng trong lòng hai người, một ngọn lửa ấm áp đang dần bùng cháy. Họ ngồi đó, im lặng, nhưng giữa họ là một sự kết nối kỳ lạ, một sự thấu hiểu sâu sắc. Họ biết, họ đã tìm thấy nhau…
Diễn biến của mạch suy nghĩ sẽ theo hướng những thế giới song song và chồng chéo bao gồm Mixtape: On Track, Unveil: B Me, Mixtape: OH, SKZFLIX: Leave và cuối cùng là The view.--------------Cố gắng sửa chữaChấp nhận những mờ mịt tối tăm của quá khứ Tận hưởng hiện tại.…
holoexpo…
Tác giả: Thanh Mỗi (tác giả nguyên tác Khúc biến tấu ánh trăng)Editor: Đại Minh Hân - 大明欣Số chương: 137 (chính văn) + 31 phiên ngoạiVăn án:Bạo!Thật · họa sĩ truyện tranh hường phấn đứng ở đỉnh kim tự tháp · A Trạch đột nhiên bỏ võ theo văn, sáng tác truyện tranh tình cảm trong sáng về đề tài thi đấu trượt tuyết ván đơn, đây là do người đến độ tuổi trung niên có lòng không có sức hay đột nhiên sáng dạ hưởng ứng lời kêu gọi "300 triệu người đi trượt tuyết?".Fan 1: Đề tài thi đấu coi bộ hay đó pà, vậy thì khi nào nữ chính cùng nam chính, nam hai lăn giường ó pà?Fan 2: Đề tài thi đấu nghe hay đó, nhưng mà nữ chính với nam chính, nam hai sẽ luyện tập bay nhảy xa mỗi ngày chứ không phải lăn giường hả pà?Fan 3: Thuốc xổ, người trong vòng, liên quan đến ích lợi, nặc danh. Vậy bà họa sĩ lấy đâu ra những phân tích về phương pháp dùng lực chuẩn hơn cả video hướng dẫn trượt tuyết?Một ngày nọ, tại một cuộc thi đấu trượt tuyết trong nước, ở hiện trường thi đấu hạng mục trượt tuyết ván đơn - big air.Máy quay vô tình lia đến Thiện Sùng - đại lão trượt tuyết ván đơn - big air giải nghệ 2 năm nay quay về thi đấu đi ra từ phòng nghỉ của tuyển thủ, ba giây sau có một cô gái nhỏ chỉ cao đến bả vai của anh vội vã chạy ra, trên khuỷu tay của cô gái nhỏ kia treo kính đi tuyết và một chiếc mũ bảo hiểm lớn.....Cô ấy đi hai ba bước thì đuổi kịp, kéo tay áo của người đàn ông, đợi anh quay người lại rồi cúi xuống như muốn nghe cô ấy nói gì đó...Cô nhón chân lên, tức giận muốn hộc máu mà đập mạnh chiếc mũ bảo h…
Viết về những suy nghĩ mông lung, lấy ý tưởng từ mọi vật, viết về Kim Namjoon và nỗi cô đơn của con người. Một đống nhảm nhí không nói với ai được.…