"Anh như đoá tulip rực rỡ, kiêu ngạo, chỉ cúi đầu vì một mình ánh Dương nhỏ của mình."Vì thấy các bà khá iu thích đôi Hoàng x Dương trong Đoá dành dành của riêng anh, thật ra tui cũng thích hé hé. Nên tui quyết định viết một bộ cho hai anh chị nhó:3Thích hợp cho người 16+Ngày bắt đầu viết: 20/1/2024Ngày kết thúc: 4/6/2024Bìa: ảnh trên Pinterest, edit by meTruyện nằm trong series "Cùng nhau đi qua rừng hoa bạt ngàn"…
Tác giả: Yên Thanh Như ĐạiEdit: tramhuong3890Giới thiệuMười năm tuổi, Hạ Liên lấy thân phận con gái riêng vào Hạ phủ.Cũng trong năm này, nàng gặp Hạ Ý.Toàn bộ kinh thành không ai không biết, đại thiếu gia Hạ gia lòng dạ độc ác, lãnh khốc vô tình.Bất luận thứ gì hắn không muốn nhìn thấy cũng biến mất hoàn toàn chỉ trong vòng một đêm, cả người cũng như vậy.Hạ Liên nghĩ, dạng nam nhân này, nàng ngàn vạn không thể chọc vào.Cho đến một ngày, nàng bị hắn vững vàng giữ chặt, hô hấp nóng rực bên tai..."Hạ Liên, làm nữ nhân của ta."Thà rằng nhận lấy sự trách móc nặng nề vắng vẻ của người, hết lần này tới lần khác lại không chịu nổi sự dịu dàng của người.Chỉ nguyện huynh trưởng không đa tình, ta chưa từng nghĩ tới sẽ yêu người nào khác.…
Lưu ý : không xúc phạm bất kì cá nhân hay tổ chức nào, đây chỉ giả tưởng nên những người nào không hợp thì mong đừng đọc✍️🏻_"Nụ hôn còn vương trên môi"…
Không ai biết được rằng, cậu ta đã từng là một người rất yêu nắng- Cậu say mê mơn trớn những tia nắng vàng của buổi sớm tinh tươi, của ánh bình minh nhẹ nhàng- Cũng chẳng ai hay biết, cậu cũng yêu lắm cơn nắng gay gắt của buổi trưa hè, dưới những tán phượng đỏ rực rỡ...- Và cũng chẳng thèm để ý tới, rằng cậu cũng yêu những tia nắng hiu hoắt yếu ớt của buổi tà dương.-----------------------------------------Cậu từng mơ được làm một nhạc sĩ, hay một nhà thơ nào đó, sống bằng mộng mơ hơn là thực tại đầy rẫy tiếng cười nhạo.Nhưng rồi, người ta dập tắt tất cả."Thằng ái nam ái nữ.""Điệu quá, chắc bị ảo tưởng rồi?""Mày tưởng ai cũng muốn chơi với mày à?"Cậu học cách im lặng, học cách giả vờ như không nghe thấy. Nhưng mà... vết thương đâu nằm ở tai. Nó nằm ở nơi sâu hơn - nơi chẳng ai thèm nhìn vào.Có hôm, cậu đứng thật lâu trong nhà vệ sinh, nhìn mặt mình dưới làn nước. Không khóc. Không tức giận. Chỉ thấy... mình mờ nhạt quá."Tôi là ai?""Nếu ngày mai biến mất... có ai đi tìm tôi không?"--------------------------------------------Tôi nhớ có lần tôi lỡ tay đổ nước lên vở của Khánh. Cậu chỉ cười, rồi nói không sao. Nhưng tôi lại tức - vì cái nụ cười đó."Giả tạo." - tôi nghĩ vậy.Giờ thì nghĩ lại... có khi đó là nụ cười cuối cùng tôi nhìn thấy thật lòng.Tôi từng ước gì cậu biến mất.Và giờ, ước nguyện đó thành thật rồi.Nhưng sao tôi thấy mình trống rỗng đến thế?-----------------------------------------------ĐẾN cuối cùng, cậu mơ thấy mình đứng trên một sườn đồi, dưới trời đổ nắng...…
Tác giả: NGUYỄN HOÀNG PHI HÙNGThể loại: Đam mỹ, có ngược có ngọt, H , vườn trường,sinh tử văn, thê nô công, công sủng thụCouple chính: TỐNG VĨ ÂN & HOÀNG TUẤN TRÍCouple phụ: TRƯƠNG HÁN NGUYÊN & LƯU VI THẦNBắt đầu: 09/03/2020Kết thúc: ?/?/2020Đây là chuyện đầu tay của mình nên có gì sai sót xin m.n bỏ qua cho nha…