Cái này chỉ là mấy cái ảnh bình thường thôi cứ vẽ xong cái nào tui up cái đó để khoe ấy mà =D tui thích allHobin và AllDaniel(hyungsuk) có gì thì vẽ xong là tui đăng lên thôi cho đỡ vã ấy mà😅[NGỪNG ĐĂNG NHÁ 😏👉💖👈.]…
Bạch Cửu từ nhỏ tính tình đã ngang bướng, cha mẹ hắn lấy nhau chỉ vì quyền lực và ép buộc nên không ai quan tâm hắn. Từ nhỏ đã ăn chơi trác tán, quậy phá khắp nơi, ai nghe danh cũng phải lắc đầu ngao ngán. Đến một ngày gặp được y, người mang đến ánh sáng cho cuộc đời tăm tối ngổn ngang của hắn. Bạch Cửu từ đó mới bắt đầu thay đổi trở nên tốt đẹp hơn, giỏi giang hơn để có thể bảo vệ người đó.Anh Lỗi - là người mang đến ánh sáng cho Bạch Cửu, y từ nhỏ tính tình ôn hòa, nhã nhặn. Từ khi ở bên Bạch Cửu, hiểu được nỗi khổ của hắn y từng bước từng bước đem sự ấm áp và tình yêu thương của mình ủ ấm trái tim đầy chai sạn và tổn thương ấy. Ban đầu đến với nhau là ép buộc, nhưng dần dà lại thấu hiểu nhau. Cả hai đem đến cho nhau sự tinh tưởng cùng tình yêu, vượt qua biết bao gian khó. Cùng nhau đi đến kết thúc tươi đẹp.…
"con không muốn trở thành anh em với anh ta!" "em không muốn trở thành anh em với anh..." cậu ghét anh lắm, anh đến và lấy hết tình yêu thương của bố mẹ, anh đến và trở thành sự ưu tiên của bố mẹ - vị trí mà đáng lẽ cậu mới là người được nhận."anh là đồ phiền phức" nhưng mà...hình như cậu yêu 'đồ phiền phức' ấy mất rồi! "giây phút này...hãy chỉ nghĩ đến chúng ta thôi, anh nhé?"…
Tên gốc: 空白格Tác giả: Cật Điệu Ngã Đích Não Tế BàoTình trạng bản gốc: Hoàn thành Tình trạng bản chuyển ngữ: Hoàn thànhNhân vật chính: Jung Sungchan x Song EunseokChuyển ngữ: Thích Chơi ĐáGiới thiệuSong Eunseok cảm giác có khoảng trống xuất hiện trong trí nhớ của mình, như thể anh đã quên mất một người nào đó vô cùng quan trọng.…
Một nhân viên hàng hoa, yêu dâu tây Phải lòng một tên cặn bã, thích nuôi mèo. Một tên cặn bã, lủi thủi ở ngõ sauPhải lòng một nhân viên hàng hoa ('▽'ʃ♡ƪ)…
"Chữ tình dễ viết, ý lại khó điềnĐêm đã tàn, trái tim này vẫn còn trú ngụ trong ai?"Summary: Bách Lý Đông Quân tìm cách hồi sinh Diệp Đỉnh Chi trở lại và cuộc sống thường ngày của gia đình Đại thành chủ Tuyết Nguyệt thành. ..▶ OOC cực mạnh, văn chương chém gió là chính, tuyến thời gian không phù hợp với nguyên tác…
"Thả tôi ra! Tôi đã làm gì anh""Em không làm gì sai..Nhưng tôi lại muốn em là của một mình tôi đấy"Em nhưng bông hoa hồng với tâm hồn trắng tinh khiết, sự ngây thơ trong sáng ấy khiến tôi si mê muốn chiếm nó làm của riêng, muốn nhuộm đỏ nó bằng máu của những người làm em tổn thương.Nếu phải chết thì ta hãy thề là chết cùng nhau nhé?---------------Thể loại: Mafia, chết chóc,chiếm hữu,...[!]Có một số từ ngữ hơi tục trong tác phẩm •Cp(Chính): Perthchimon •Cp(Phụ): PondPhuwin, OhmNamon, OffGun...Cảm ơn đã dành thời gian cho tác phẩm, đứa con tinh thần thứ 2 của t♡…
vì tối đó vô tình nhìn thấy hắn giết người mà cuộc đời sau này của cậu lại dây dưa vào hắn không lối thoát. "tôi chỉ bảo cậu giúp tôi chút việc thôi mà, cớ gì lại phải lòng tôi chứ?"…
Cp9: Trác Dực Thần - Bạch Cửu Cp8: Ly Luân - Triệu Viễn Chu Bùi Tư Tịnh - Văn Tiêu • Thiết lập truyện:- Mẹ Bạch Cửu còn sống, ở một nơi khác, hiện tại vắng mặt một thời gian - Bạch Cửu không phải gián điệp của Sùng Võ Doanh, không quen biết Ôn Tông Du. Y thuật của y do mẹ dạy từ nhỏ- Thân phận mọi người đều đã được tiết lộ cho nhau biết hết rồi, ngoại trừ dòng máu yêu tộc của Băng Di trong người Trác Dực Thần- Ly Luân không thuộc phe phản diện, hắn chỉ muốn phá phong ấn ra ngoài tìm Triệu Viễn Chu thôi. Và y không trúng Bất Tẫn Mộc nha!…
Tên gốc: 少年白马醉春风之世人皆白 Tác giả: Dao Mạt Nữ (瑶末女)Nguồn: fanqienovelCHÚ Ý:HẮC TIÊU NHƯỢC CẨN! HẮC TIÊU NHƯỢC CẨN! HẮC TIÊU NHƯỢC CẨN! CHUYỆN QUAN TRỌNG NÓI 3 LẦN.------Diệp Đỉnh Chi tự vẫn ở trước mặt huynh đệ tốt nhất của mình, đem chính mình hài tử cùng hoang nguyên tới giáo chúng cùng nhau đều phó thác cho hắn. Cũng không biết là vì cái gì, chính mình nhất không yên lòng, vẫn là hắn. Đã làm Nguyệt Dao mang theo hắn xa xa rời đi, chính là chung quy hắn vẫn là đã trở lại, chứng kiến hắn chết, thẳng đến -- "Ta biết Vân ca không trách ngươi." "Nhưng ta," "Trách ngươi." ............ "Nói như vậy, ngươi không phải tới tìm nàng lạc!" Diệp Đỉnh Chi khóe miệng ý cười đều mau nhếch đến mang tai. "Ta cùng Nguyệt Dao đã kết thúc." Bách Lý Đông Quân nhẹ xả vài cái không đem chính mình tay tránh thoát ra tới nhịn không được trừng hắn một cái, "Ai nha, ngươi buông ra!" Diệp Đỉnh Chi nghe lời đem tay từ cổ tay hắn lấy ra, tiện đà chuyển hướng bàn tay của hắn, cùng hắn mười ngón tay đan vào nhau, "Kia như vậy?" Bách Lý Đông Quân gương mặt ửng đỏ, "Hai cái đại nam nhân, bộ dáng này giống cái dạng gì." Diệp Đỉnh Chi mới mặc kệ, "Trước kia chúng ta không cũng kề vai sát cánh, cùng nằm trên một cái giường, như thế nào hiện tại dắt cái tay liền không được." "Kia... Kia có thể giống nhau sao..."…