- Bây giờ, anh sống ra sao với người khác? Đơn giản hơn phải không? Chỉ cần vung mái chèo là lùi xa tức khắc trên bến bờ kia ký ức về em.- Vì thuyền anh đã sang sông,Đừng mơ với mộng, đừng trông em về.Trăng ở trên trời, trăng ở dưới aoHai ông thử hỏi ông nào thuỷ chung?Mà sao mây xám mịt mùng?Tâm tư vây kín một vùng tối tăm...…
" -Thích tôi đến thế cơ à, Phan Lê Ái Phương? -Lan Hương à, Tôi yêu em đến chết đi sống lại, nếu như nỗi nhớ nhung có hình dạng, Tôi sẽ hoá chúng thành những nốt nhạc rồi gom hết lại thành một bản tình ca, dành chỉ riêng em !"-------"Em có thể ở cạnh Phương đến bao giờ?-Đến khi nào em muốn!"-------Couple Gấu Mèo…
Đệ nhất minh tinh màn bạc, với thân hình hay cũng như vẻ bề ngoài đẹp mê li cùng giọng hát đầy nội lực, mỗi ngày mở cửa là tiền ùa vào nhà. Phải chăng đó là tiền đề cho một cuộc sống đầy rẫy sự nguy hiểm đến từ các thế lực xấu xa ?Au: meomaykuro114…
Câu chuyện này được chuyển thể từ "Thư ký Lâm sao thế ?" của tác giả 2 Ám Bạch, dịch và chỉnh sửa bởi Jane (Wattpad: pinkeujane), đăng tại Truyenfull.vn. Mong mọi người ủng hộ tác giả và editor của bộ truyện gốc.Chuyển ver chưa có sự đồng ý của Jane (vì không có phương thức liên lạc). Nếu editor Jane không đồng ý chuyển ver, tôi xin phép gỡ truyện xuống.…
Bùi Lan Hương bị đám bạn chơi xỏ - nhét thư mời đi prom vào hộc bàn người lạ. Người nọ theo thông tin id Instagram ghi cuối thư liền nhắn tin cho nàng._1. Họ không phải một đôi thật sự, mãi mãi về sau vẫn là như thế. Chỉ có nơi đây và trí tưởng tượng mới đem họ đến với nhau.2. Cốt truyện hư cấu và phi thực tế cho nên đừng mang nó đi đâu ra khỏi Wattpad.…
Tác giả: Thẩm Ngư TảoTruyện: Mộng cũ 1913 - Đợi anh năm 1913Thể loại: Dân quốc, ngược, SESố chương: 43 chương + 1 ngoại truyện (Hoàn thành)Chuyển ngữ: Năm nay gió xuân thổi------Dân quốc ba năm không đợi được một trận mưa. Cả đời này của ta chẳng đợi được một tiếng yêu của người. ------Công nguyên năm 1904 - 1905, lần đầu gặp mặt ở Jaipur, cầu mong cô dâu không phải ta. Công nguyên năm 1906 - 1907, đầu giường nghe mưa rơi gió thổi, uyên ương đạp nước làn sóng xanh. Công nguyên năm 1908 - 1909, chúc cho người từ nay về sau hoạn đồ thông thiên, cô độc khôn cùng. Công nguyên năm 1910 - 1911, khi xưa tình chàng ý thiếp, giờ đây ta sống ngươi chết. Công nguyên năm 1912 - 1913, chữ "yêu" lại hóa thành tổn thương, hãy buông tay để ta đi thôi. Sau năm 1913, phiêu bạt khắp muôn sông nghìn núi, ta vì người mà tới. Năm 1914, sau khi nếm trải vị đắng của tình yêu, tiểu thư quý tộc Phó Lan Quân bất đắc dĩ phải gả cho tân sĩ quan quân đội Cố Linh Dục. Khoảng thời gian bên nhau cuối cùng cũng xóa mờ khoảng cách giữa cả hai, vợ chồng khăng khít gắn bó. Thế nhưng, cùng với sự suy tàn của triều nhà Thanh cũng như cách mạng Tân Hợi đang đến rất gần, tình cảm của hai người bị mài mòn bởi chính trị và biến cố trong nhà. Vào cái đêm trước khi cách mạng lần thứ hai nổ ra, cả hai ôm lấy những hiểu lầm không đáng có, mỗi người đi một ngả. Khi Phó Lan Quân bay sang nước Anh mà nỗi hận với Cố Linh Dục chẳng thể nguôi ngoai, sự thật năm ấy mới dần dần hé lộ...…
Bớ người ta ở đây có mối tình 7 năm chưa cưới thì... năm thứ 8 cưới ! "Nếu cô đã sợ bước gần về phía em như vậy... thì cô cứ đẩy em ra đi. Đẩy mạnh một chút, để em đau một lần rồi thôi. Để em không cần cô nữa."" Cô có dám cược hết vào em lần này không?"- Tình cuối của cô - tình đầu của em ( Ca sĩ x học sinh )( 36-17:43-24)(age gap)Cô là " my home " , em là " my heart "…