eight letters | jongseong x you
[ chỉ là tám chữ cái, tại sao lại khó nói đến như vậy ? ]…
[ chỉ là tám chữ cái, tại sao lại khó nói đến như vậy ? ]…
Cạnh nhau hay cạch nhau…
Ở cái tuổi mười bảy mười tám, bạn bè đều đã dát lên người mình những mối tình xuân thì chớm nở. Trọng nhận ra dù trước giờ mình không chính thức yêu ai cả, nhưng nó tự tin rằng "mối tình" của mình với thằng Hùng đẹp hơn bất kì mối tình nào mà lũ bạn mới lớn hay khoe khoang.Không có bánh kẹo, không có chai C2 nào đặt trong ngăn bàn, cũng không có bức thư tình lén trao nhau sau những giờ tan học. Chỉ có một người luôn ở cạnh nó, đưa vai áo ra cho nó tựa đầu vào khóc ngay cái lúc nó có cảm giác như mình chẳng còn gì.@pppnhan.…
Cún con x Thằn lằn mãi keoooTruyện mình viết sẽ theo cảm tính, thường thì sẽ bám sát theo đời thực và sẽ là cuộc sống của họ sau ống kính nhé! Kiểu như là họ ở trước sân khấu thì cái gì cũng đều lộ hết cả ra rồi, hint nào hint nấy rõ ràng rành mạch được fandom bóc tách, phân tích ra hết rồi đúng không :))) thế nên cái chưa được rõ ràng cho lắm đó là cuộc sống đời thường của họ, mình sẽ chủ yếu viết theo hướng đó nhé :)))) À, mình cũng sẽ chăm thay bìa truyện nữa, tấm nào mới mà mình thấy ngol là thay hết kkkkk Giờ thì Let me cook nhé :)))))))))))))…
婚色几许:陆先生入戏太深 (Muôn màu hôn nhân: Lục tiên sinh nhập vai quá sâu)hoặc 可爱不可及 (Đáng yêu không thể chạm tới)Tác giả: Tây Phong Chước ChướcSố chương: 339 chương + 2 ngoại truyện[Truyện vốn chỉ thuộc về tác giả. Chỉ là đọc thấy hay nên mới dịch để chia sẻ cho mọi người cùng xem. Vui lòng không reup bản dịch này với bất kì mục đích nào.Đây là bản dịch phi lợi nhuận và người dịch chỉ đăng duy nhất trên wattpad]***Nghe đồn, Tổng giám đốc Lục Hoài Thâm là một người không có tình người.Mãi cho đến sau này, khi đã lĩnh giáo qua thủ đoạn của Lục Hoài Thâm, Giang Nhược mới nhận ra rằng: Lục Hoài Thâm đâu chỉ không có tình người, mà còn có thù tất báo!Về vấn đề này, người nào đó khá là đắc ý: "Lục Hoài Thâm tôi đây luôn có thù tất báo."Điều khiến Giang Nhược bất đắc dĩ chính là "đại ma vương" miệng lưỡi sắc bén này còn là chồng hợp pháp của cô. "Sớm biết có ngày hôm nay, tôi ... tôi lấy ai cũng không lấy anh"."Hối hận? Muộn rồi".Vợ chồng Lục - Giang hàng ngày luôn đối chọi nhau"Lục phu nhân, tôi có thể hôn em hàng trăm lần bằng các kiểu khác nhau mà không trùng lặp"."Á . . . cái tên này".Biết rõ là không thể nhưng vẫn cứ động lòng, anh không hề đáng yêu chút nào.…
Tên truyện: Gai Hồng MềmTác giả: Tây Phương Kinh Tế HọcNhân vật chính: Lâm Tố x Đào Mục ChiThể loại: hiện đại - ngôn tình - 1V1 - HE - ngọt - cùng được chữa lành - chính kịchTình trạng: hoàn bản Trung, hoàn bản dịch, beta từ từ đã :3__Văn ánDịch: CP88Mang đi nơi khác vui lòng dẫn link hoặc ghi nguồn @CP88.-Lâm Tố là nữ nhiếp ảnh gia xinh đẹp có tiếng tăm trong giới nhiếp ảnh, cần mặt có mặt cần kỹ thuật có kỹ thuật, thế nhưng tính tình nóng nảy, tính cách lập dị, minh tinh lưu lượng nổi tiếng trong giới giải trí muốn mời hợp tác còn phải xem tâm trạng ngày hôm đó của cô thế nào.Một cô nàng Lâm Tố có cá tính là thế, ở trước mặt Đào Mục Chi cũng chỉ là một tiểu yêu thích làm nũng.Lầm Tố: Muốn hôn~Đào Mục Chi: Uống thuốc trước.---Lâm Tố mắc một chứng bệnh tâm lý rất nghiêm trọng, cô từng nghĩ mình sẽ cứ thế này mà chết đi. Sự xuất hiện của Đào Mục Chi, cứu vớt linh hồn cô, cũng cứu vớt thể xác cô.Lâm Tố: Em sẽ tan vỡ sao?Đào Mục Chi: Không đâu, tôi sẽ tìm bác sĩ tốt nhất chữa cho em.Hắn là thuốc của cô, cả đời cũng không bỏ được.---Bác sĩ tâm lý thanh lãnh cấm dục x đại mỹ nữ yên lành làm nhiếp ảnh gia không muốn lại cứ thích đi làm một tiểu yêu tinh dính người***…
• Until The Cherry Blossoms Stop Blooming • Rằng Khi Anh Đào Ngừng Nở •Tại một ngôi trường trung học danh giá, nơi mọi thứ đều được đo lường bằng danh tiếng và địa vị, Hwang Yeun (Tsuki) - cô gái lai Hàn-Nhật với ánh mắt dịu dàng và tâm hồn tĩnh lặng - chuyển đến như một cơn gió nhẹ. Nhưng gió không thể làm dịu đi sự khắc nghiệt của nơi này, đặc biệt khi cô vô tình trở thành cái gai trong mắt những kẻ quyền lực.Bắt đầu từ những lời thì thầm sau lưng, cho đến hành vi bắt nạt công khai, Tsuki dần bị cô lập trong một thế giới xa lạ. Sunoo, chàng trai cùng khóa, không hào nhoáng, không ồn ào, nhưng luôn xuất hiện đúng lúc, như tia sáng mong manh trong chuỗi ngày u ám của cô.Thế nhưng, đằng sau sự yên lặng ấy là những bí mật, là những ánh mắt theo dõi từ nhóm nam sinh nổi tiếng nhất trường - nơi có Nishimura Riki (Ni-ki), người chẳng quan tâm gì ngoài bản thân mình, nhưng lại vô tình bị kéo vào vòng xoáy ấy qua một lời thách thức từ cô gái tên Yura.Giữa những trận chiến ngầm, những lời nói dối được dệt khéo léo và những trái tim đang học cách trưởng thành-liệu Tsuki có thể tìm thấy chỗ đứng cho mình?…
" - cô ơi, cô với thầy park lại có chuyện gì vậy ạ . nay thầy đứng lớp mình căng quá trời luôn "" - nằm mơ đi, nghĩ gì mà bảo cô phải đi làm hoà với ông thầy đó chứ "-------lowercase & textfic_realdjack…
bạn jongseong tỏ tình bằng kẹo bạc hà hả?…
婚色几许:陆先生入戏太深 (Muôn màu hôn nhân: Lục tiên sinh nhập vai quá sâu)hoặc 可爱不可及 (Đáng yêu không thể chạm tới)Tác giả: Tây Phong Chước ChướcSố chương: 339 chương + 2 ngoại truyện[Truyện vốn chỉ thuộc về tác giả. Chỉ là đọc thấy hay nên mới dịch để chia sẻ cho mọi người cùng xem. Vui lòng không reup bản dịch này với bất kì mục đích nào.Đây là bản dịch phi lợi nhuận và người dịch chỉ đăng duy nhất trên wattpad]***Nghe đồn, Tổng giám đốc Lục Hoài Thâm là một người không có tình người.Mãi cho đến sau này, khi đã lĩnh giáo qua thủ đoạn của Lục Hoài Thâm, Giang Nhược mới nhận ra rằng: Lục Hoài Thâm đâu chỉ không có tình người, mà còn có thù tất báo!Về vấn đề này, người nào đó khá là đắc ý: "Lục Hoài Thâm tôi đây luôn có thù tất báo."Điều khiến Giang Nhược bất đắc dĩ chính là "đại ma vương" miệng lưỡi sắc bén này còn là chồng hợp pháp của cô. "Sớm biết có ngày hôm nay, tôi ... tôi lấy ai cũng không lấy anh"."Hối hận? Muộn rồi".Vợ chồng Lục - Giang hàng ngày luôn đối chọi nhau"Lục phu nhân, tôi có thể hôn em hàng trăm lần bằng các kiểu khác nhau mà không trùng lặp"."Á . . . cái tên này".Biết rõ là không thể nhưng vẫn cứ động lòng, anh không hề đáng yêu chút nào.…
Trang nhật ký cũ sờn của Jongseong có viết " Bọn mình sẽ yêu nhau, cho đến khi chị không còn yêu em nữa. " Qua đến quyển nhật ký thứ ba, chỉ có vỏn vẹn vài dòng chữ trên một trang giấy cỡ lớn, giọng văn dí dỏm, Jongseong viết " Em chắc rằng ngày đó sẽ không đến đâu, vì chị yêu nhất quả đất này mà " Bắt đầu: 10/11/2021…
- Khương Tử Nha dùng lưỡi thẳng câu cá, Minh Triệu dùng ánh mắt câu nhân . Cho đến cuối cùng nếu đem lên bàn cân so sánh , không biết được rằng con cá ngày đó so với Kỳ Duyên ngày nay , ai mới thật sự là ngốc nghếch hơn ai? - Cá cắn câu biết đâu mà gỡ , chim vào lồng biết thuở nào ra? ( BHTT ) Chị Dâu, Nguyện Vì Nàng Mắc Câu Tác giả: Phiên Nhi Liêu ( Phiu Phiu )Edit: KayPi…
"latety i feel like i'm too attached, we're stuck in the moment."k ai hỏi nm câu này giống tình trạng của t với mmc quá nên cho vô…
"Jay à, em ngoan rồi, anh về được chưa?"…
hành trình cưa đổ em Yang Jungwon của anh Park Jongseong…
Truyện được viết dựa trên cảm hứng từ bộ truyện tranh Under Grand Hotel của tác giả Mika Sadahiro. Author: wysu749 (Bi Azure) Rating: NC-17Truyện có nhiều yếu tố và từ ngữ tiêu cực và nhạy cảm. Cân nhắc trước khi đọc.Couple: Moze, AiJung, Aize, v.v... (Nói chung là loạn hết lên đó =]] Đặc biệt người cover fic này ship nhiều cặp hơi ngang trái, xin tạ tội trước =))) ) (Truyện này không theo hướng tình cảm lãng mạn nhẹ nhàng, nó thiên về nhiều yếu tố khác hơn (Vd: Tình dục, thế giới ngầm,.v..v...) )Nội dung: Một nhà ngục được xây cách mặt đất 30m và toạ lạc tại một hòn đảo lớn, là một nơi bất khả xâm phạm. Với phạm nhân bị giam giữ thì đây chính là nơi họ vĩnh viễn không còn cơ hội thấy được ánh mặt trời.Tuy nhiên, với những ai biết hưởng thụ thì nơi đây không còn là nhà ngục nữa... Mà chính là..."Khách sạn hoa lệ dưới lòng đất".…
Có một Chicago đầy gió, nơi hai kẻ mỏi mệt trốn cùng nhau trong tiếng dương cầm. Người phụ nữ mang trái tim vụn vỡ, gặp một chàng trai mất phương hướng giữa đám đông.Họ không yêu nhau ngay, chỉ ngồi bên nhau trong thinh lặng, pha ly cà phê đắng bằng ánh nhìn dịu ngọt, viết nên bản tình ca không cần nói lời yêu.Rồi một ngày, nỗi đau không còn tên. Họ cùng rời khỏi thành phố đã từng là chốn trú thân. Quay về nơi mọi thứ bắt đầu.Nhưng lần này, họ đi cùng nhau…
truyện hơi cờ ring nha mn…
"We didn't break apart in one day. We just stopped looking back... one by one."Họ nói tình bạn là ánh sáng.Nhưng tôi đã học được điều này:"Thứ gì cháy rực nhất, cũng có thể để lại tàn tro sâu nhất..."…