Dạo gần đây ở đội tuyển bóng bàn Trung Quốc có một cặp đôi làm mưa làm gió ở trên các nền tảng mạng. Tuy việc các vận động viên được hâm mộ không phải ít, nhưng cặp đôi này liên tục lên hot search và đem lại nhiều chuyện dở khóc dở cười cho những thành viên khác trong đội.....# Trí tưởng tượng của tác giá# Fanfic…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Những màn đối đáp đáng yêu pha chút ghen tuông trước khi đi ngủ của Đầu To "Đại Vương Dấm Chua" và Xiaodoubao lém lỉnh, người luôn thích trêu chọc "Cún Ye Ye" của mình…
Truyện dịch. Nguồn: 魔卡少女雪 - BilibiliBtw, Noãn Noãn là tên con gái của 2 đứa nha, là tên gọi ở nhà, dịch ra là ấm áp =)), nếu mà dịch ra thì cũng k hay, mà để nguyên sợ mn k hỉu. Lời của tác giả: Mốc thời gian sau Olympic Los Angeles. Giả định rằng ở Paris và Los Angeles, cả 2 đã giành được huy chương vàng ở các nội dung đôi nam nữ, đồng đội nam nữ và đơn nam nữ. Có thể hơi OOC một chút, toàn bộ là sáng tác fanfiction, xin đừng áp đặt lên các vận động viên ngoài đời thực ⚠️Lời của tao: Hình như bộ này cùng là phần trước của bộ Bố là siêu nhân, cùng tác giả luôn, t đọc bộ kia thấy dưỡng thê, nên lục lọi tìm để dịch và edit cho mn đọc chơi, bản dịch có thể không chuẩn tuyệt đối, mn đọc giải trí nhé 😊…
Thể loại : - Trâu già gặm cỏ non ( 32x18 ) - Có yếu tố loạn luân ( được nhận nuôi, không phải ruột thịt ) - .... Lưu ý : câu chuyện là giả, vui lòng không áp lên người thật. tuy tiêu đề là Shatou, nhưng vẫn sẽ có thêm cả Yuanman. ( không vì gì, mình thích thế 🫰.) đu một cách vui vẻ, vui lòng không toxic.…
Tên gốc: 名正言顺Tác giả: 被游戏逼疯的shiOOOOOC (tức là siêu cấp OOC)ĐỪNG ÁP LÊN NGƯỜI THẬT!!!Gương vỡ lại lànhBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả.Vui lòng KHÔNG RE-UP!!…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Tổng hợp những mẩu truyện ngắn về cuộc sống của Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa do người viết delulu ra.Note: Các chap có thể không liên quan đến nhau, dòng thời gian cũng không liền mạch. Nhân vật có thể OOC. Lịch ra chap cũng có thể sẽ không đều ạ. Mọi người đọc cho vui, đừng đem ra chỗ khác giúp em nhe. Chúc mọi người nhảy hố vui vẻ.…
Tình yêu giữa Tôn Dĩnh Sa và Vương Sở Khâm như một tách trà ấm, mang đến cảm giác an yên và gần gũi. Nó không vội vã, mà là sự đồng hành thầm lặng, nâng đỡ nhau trong những lúc khó khăn. Như trà ấm trong mùa đông, tình yêu ấy sưởi ấm trái tim, giúp họ vượt qua thử thách và làm mọi lo toan nhẹ nhàng hơn. Chính trong những khoảnh khắc giản dị bên nhau, họ nhận ra rằng tình yêu là sức mạnh giúp họ kiên cường và vững bước về phía trước.…
Tôn tiểu thư giả nam đi học=)))Mình đã đọc được ở đâu đó rằng "Nam nhân không bằng nàng tuấn tú, nữa nhân không bằng nàng xinh đẹp, trẻ con khônh bằng nàng đáng yêu"…
Truyện viết - Đây là truyện mình viết, không phải câu chuyện thật của Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa.《Shatou》Mùa Gió - Tôn Dĩnh Sa & Vương Sở KhâmTôn Dĩnh Sa 29 tuổi vẫn không khác nhiều so với thời 19 tuổi hay cả 17 tuổi - cô rực rỡ đến chói mắt. Rực rỡ đến mức giữa vạn người, anh có thể tìm thấy cô trong phút chốc, rực rỡ đến mức soi rọi cả vào những góc khuất mà anh đã cố che giấu suốt thời gian qua.Vương Sở Khâm 29 tuổi trong thời khắc u tối khổ đau ấy, anh chọn rời khỏi ánh sáng rực rỡ nhất cuộc đời mình. Khi 32 tuổi, Tôn Dĩnh Sa nhìn Vương Sở Khâm vẫn không khác nhiều so với thời 19 tuổi hay cả 17 tuổi - anh vẫn yêu cô gái rực rỡ như thể mọi nguồn sáng tồn tại trên cõi đời này đã tụ hội lại thành hình hài của cô. "Gió vẫn nổi, và chúng ta vẫn phải sống."A/N: Lâu lắm rồi mình mới viết lại, tất cả đều từ lòng yêu thương 2 em, nếu có sai sót về bất kỳ thông tin nào, mong mọi người góp ý. Mình sẽ tiếp thu để chỉnh sửa phù hợp nhất.Chúc mọi người có thể đọc vui. Chúc ngày Shatou về một nhà.…