romeo và juliet nhưngkhông có ai lòi chànhkhông có tình nào không thànhvì tôi chỉ viết he pỳ en đinh‼️ fic quấn quít tít mù ôm nhau. ai chỉ thích nắm tay thì đợi fic sau của toi nhé hehe hoặc 🔙 🔙 🔙ĐÂY LÀ FANFICTION. ĐÂY LÀ FANFICTION. ĐÂY LÀ FANFICTION.…
Tại sao anh ấy cứ phải quản cô như thế?Cô đã 26 tuổi rồi.Sự nổi loạn không bộc lộ ở tuổi 18 giờ lại bùng nổ ở tuổi 26."Sở Khâm, em không muốn anh quản em như vậy nữa.""Shasha, anh là bạn trai em. Làm sao anh có thể không quan tâm em?""Nhưng em rất khó chịu với cảm giác này! Em không muốn anh quản. Em không muốn tình yêu như vậy nữa!""Shasha, em phải biết mình đang nói gì! Nghĩ kỹ rồi hãy nói được không?""Em rất rõ ràng mình đang nói gì." Tôn Dĩnh Sa bực bội vò đầu."Rốt cuộc là em ghét bị quản, hay ghét anh?" Vương Sở Khâm đau đớn hỏi.Anh có linh cảm không hay, rằng có thể hai người họ sắp chia tay. Đây là một cảm giác tồi tệ."Cả hai." Tôn Dĩnh Sa cúi đầu thở dài. "Sở Khâm, chúng ta chia tay đi."…
hai dì cháu thằng hào sống nương tựa vào nhau nơi cái xóm nghèo tuốt mị dưới miền tây sông nước. cuộc sống trôi qua êm đềm, bình yên mà vô vị, cho đến khi dì yến của nó gặp được ý trung nhân. người đó là nó gọi là chị trâmchị trâm là người nhà của nó, chị trâm là người nhà của dì yến. chị trâm là người mà cả nó và dì nó đều yêu thương. chuyện nhà thằng hào có ba người thương nhau dữ lắm. ===longfic của oneshot "có nhau".…
Tên gốc: Tích Em Như Mạng (惜Tích nghĩa Luyến tiếc, yêu quý, quý trọng, không bỏ được. Tích cũng là tên của nữ chính) Tác giả: Trương Tiểu Tố Độ dài: 81 chương chính văn + 7 chương ngoại truyện Chuyển ngữ: Queenie_sk + Y ĐằngCP: Hàn Tích + Kỷ Nghiêu (đội trưởng đội trinh sát hình sự và nữ pháp y xinh đẹp trong nóng ngoài lạnh) Ngày khai hố: 01/09/2019 - - - Văn án kiểu ngôn tình: Sau khi đội trưởng đội trinh sát hình sự Kỷ Nghiêu tan ca về nhà, anh gõ cửa nhà hàng xóm mới: "Bác sĩ à, ngón tay tôi bị gãy, đau quá!" Hàn Tích: "Xin lỗi anh cảnh sát, pháp y chỉ khám người chết." Kỷ Nghiêu tựa cánh cửa: "Tôi chết rồi!" Hàn Tích lẳng lặng nhìn anh diễn trò: "Nguyên nhân cái chết?" Kỷ Nghiêu cợt nhả: "Bị sắc đẹp của mỹ nhân đè chết." Hàn Tích đóng sầm cửa lại: "Cút!" Rất lâu sau đó, có một ngày, anh che chắn trước ngực cô, đoàng một tiếng, viên đạn găm trúng ngực anh. Giọng anh yếu ớt, nhưng vẫn nở nụ cười dịu dàng: "Không đau, cũng không chết được, em đừng khóc." - - Văn án theo truyện: Đội trưởng đội trinh sát hình sự và nữ pháp y sóng vai phá được nhiều vụ án, đồng thời cũng làm sáng tỏ một câu chuyện cách đây 19 năm. Cô vừa lạnh vừa đói, xung quanh không có ánh sáng cũng không có đốm sáng nhỏ nào, cô tưởng chừng rằng mình sẽ chết cô độc trong bóng đêm. Anh vươn tay ra nói với cô: "Tiểu Tích đừng sợ."…
๖ۣۜMẹ đẻ: Kim Đao Đao Đao Đao 金刀刀刀刀๖ۣۜSố đo ba vòng: Tình hữu độc chung, điềm văn, cổ trang, chủ thụ, đoản văn, ngọt, sinh tử, trúc mã, ôn nhu sủng nịch công x tiểu ngạo kiều tướng quân thụ.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 17 tuổi + 0 lần chết lâm sànNguồn: Kho tàng đam mỹ- fanficEditor: Cá Diêu Hồng"Cẩu hoàng đế, nếu ngươi dám nạp phi thú hậu, vậy đừng trách ta mang binh giết về kinh thành, bắn ngươi với nữ nhân kia thành con nhím!" Suy nghĩ một chút, lại thêm một câu: "Chớ lo đế vị không ai nối dõi, trong bụng ta có em bé rồi!!!"Ta nhỏ nhen lắm, thế nên ta rất để bụng đó!P/s: cảm ơn các bạn đã yêu thích truyện, nhưng mình xin á, có bạn lấy bản edit của mình về rồi sửa lại câu cú xíu thôi rồi tự nhận là mình làm. Đừng nhận vơ thế chứ 😞Các chương mình đăng trên Wattpad là đã beta rồi nhé, còn trên Wordpress thì chưa, mà bản edit của mình nên mình đọc mình biết liền à =]]]…
Dương Thần là một cảnh sát, vì bị tội phạm trả thù nên đã mất mạng .Khi tỉnh dậy cô thấy mình trở thành một đứa trẻ 10 tuổi ở một nơi mà cô chưa thấy bao giờ. Từ ấy, cô bắt đầu một cuộc sống mới .…
Eo ôii tôi mê 2 người này quá rồi nên phải tự viết tự đọc thôiTôi cũng không biết mô tả sao nữa :((( mà kết truyện HE nhaChúc mọi người đọc vui vẻ :33…
"Rõ ràng là yêu mà không biết làm sao, để tình yêu mạnh mẽ không đứt gãyTại sao cuộc sống không cho phép người ta trưởng thành rồi mới sửa chữa quá khứTôi từng có được anh, thật khiến trái tim tôi xót xa."Lâm Dậu Gia "Tâm Xót"…
Tên truyện: Long Môn Khách Trạm (龙门客栈) - Đồng Nhân.Tác giả: BoscoEditor: Tản Nhu Thể loại: Cổ trang, đồng nhân.Nhân vật: Giả Đình - Kim Tương NgọcBản dịch nhằm tặng cho người hâm mộ cặp đôi Lý Vân Tiêu - Trần Lệ Quân. Không dùng cho bất kỳ mục đích thương mại nào.Vui lòng không sao chép.…
Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !"Vương Sở Khâm ngớ ra.Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh.Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng.Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà.Cô đã hiểu.Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì.Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác.Vậy thì có gì phải sợ chứ?Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu.Ngay từ năm 22 tuổi.Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế.Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình.Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới.Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.…
Cảnh sát x Tội phạm KHÔNG ÁP ĐẶT LÊN NGƯỜI THẬT !!!Truyện chứa yếu tố 18+, kinh dị, máu me, đi.ên loạn, cư.ỡng bức . Không đọc được xin vui lòng click back ! LỜI NHẮC NHỞ CẬN TRỌNG ĐỌC NẾU CẢM THẤY KHÔNG PHÙ HỢP THÌ CÓ THỂ RỜI ĐI, ĐỪNG CỐ ĐỌC XONG NÓI TRUYỆN NHƯ NÀY NHƯ NỌ .…
Bỗng nhiên, cả hai cùng nhìn nhau cười.Hai bàn tay nắm chặt trong bóng tối ánh sáng lấp lánh trở nên vô cùng chân thật và sâu sắc.Vương Sở Khâm đã đợi được rồi, Tôn Dĩnh Sa đã đặt cược đúng.Hồng Kông sẽ không có tuyết, nhưng Đức thì có ánh nắng ấm áp.Điều không thay đổi là chúng ta. Duyên phận đã đâm rễ và nở hoa, đó chính là chúng ta.…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…