_Khi Trạm Không Gian Herta không phải là nơi cho những học giả khắp thiên hà lui đến_Khi Jarilo-IV không còn dưới trướng Đấng Kiến Tạo_Khi Xianzhou Luofu không còn "bất tử"_Khi Penacony không còn là hành tinh lễ hội của giấc mơ_Và Khi Amphorous không còn cái chếtKhi đó cả thiên hà sẽ tập hợp ở một hành tinh. Nơi sức mạnh chỉ để sử dụng để duy trì sự bình yênMODERN AU!Cre bìa: Sunset_1830 on X…
Cp: Ratio x AventurineAuthor: Forgottensummer ~~~Mở đầu câu chuyện bằng một ánh nhìn không mấy thiện cảm của các loài, đó là cách mà hắn ta được sinh ra. Câu chuyện thứ hai bắt đầu khi xác hắn thuộc về IPC, cờ bạc và cá độ khiến sự trống rỗng được lấp đầy. Hãy thử làm một ván coi như làm quen, đôi tay dầu trang sức chìa ra kêu gọi một ván cược.Dù thắng hay thua thì cũng chẳng thể thỏa mãn hắn.Đó là cho đến khi câu chuyện thứ ba được khai mở, câu chuyện cuối cùng của hắn.…
Hình phạt dành cho kẻ phản bội Isagi cứ thể bị giảm lỏng trong khoái cảm của tình dục cho đến khi chịu nói ra sự thật của "sự phản bội" ấy. Và kẻ xử phạt cậu không ai khác là vị "Senpai" đáng kính đã dày công huấn luyện cậu, giúp sống sót qua những trận chiến khốc liệt đầy máu và hút thuốc súng. Giúp một kẻ bị ném vào khói lửa chiến tranh vũ trang nơi đất người xa lạ.Và giờ đây, chính hắn cũng sẽ là kẻ dạy cậu cách thành thật, với bản thân.Cách cảm nhận tình yêu.[Truyện gần như toàn H, đuj nhau trước rồi mới dần yêu. Nên chú ý trước khi lọt hố]…
Chẳng biết vì nguyên do gì, kể từ khi 12 tuổi các vết thương không biết từ đâu xuất hiện ngày càng nhiều nằm dải rác trên cơ thể cậu mặc dù Isagi chẳng làm gì đến mức bị thương nhiều đến thế. Và cho đến hiện tại, Isagi đã 16 tuổi và cậu cũng dần chấp nhận mình mang một lời nguyền, thứ khiến cậu có thể cảm nhận hay nhận lấy luôn nỗi đau, vết thương của kẻ khác. Thế nhưng cậu vẫn không rõ kẻ mà cậu đã chịu đau chung là ai hay đó là một hay còn nhiều kẻ khác nữa.…
Mấy câu chuyện dở hơi về mấy anh cấp cao mà mình tưởng tượng ra, nhưng không đủ thời gian để viết thành bộ lớn, nên chuyển sang viết các đoạn ngắn. Lưu ý: Ở đây dùng hoàn toàn tên Hán Việt được trưng dụng từ wiki TR…
[DTW] MalleYuu - Sơn LongLàm việc cho trường Night Raven, Yuu đã đi nhiều chuyến lên núi để chuyển phát thư và bưu kiện cho trường. Khi một thân mắc kẹt giữa cơn bão tuyết và gần như chẳng còn chút sức lực nào, em đã mẩm rằng đời em thế là hết. Cho đến khi....Bản dịch bởi Ophelia Tác giả: h_neyFic gốc: https://archiveofourown.org/works/43132261?view_full_work=trueFic dịch đã có sự đồng thuận của tác giả, tuyệt đối không đạo nhái hay repost dưới mọi hình thức.…
GIẢ VỜ NGOAN NGOÃNTác giả: Tán Đa ĐaThể loại: Đam mẽo, tương lai, ngọt ngào, khoa học viễn tưởng, HE.*Giới thiệu:Tôi là một Omega cấp SSS, nói cách khác thì một mình tôi chấp cả chục Alpha.Pheromone của tôi đủ sức đánh gục cả đám.Nhưng hình như chồng chưa cưới của tôi chỉ khoái mấy em Omega thơm tho mềm mại mà thôi.Thế là tôi đành giả vờ yếu đuối vô dụng, ngày nào cũng quấn lấy anh ấy, gọi chồng ơi chồng à, rồi đòi hun, đòi ôm, phải vỗ về mới chịu ngủ cơ.Để lúc nào cũng được ở bên anh ấy, tôi quyết định thi vào Học viện quân sự toàn Alpha đó.Trong bài kiểm tra phân lớp vào ngày đầu tiên nhập học, tôi nghe thấy mấy thằng khốn nói xấu chồng tôi, thế là tôi nổi điên xé tan tành bộ cơ giáp, đánh cho chúng nó bầm dập mặt mày, bò lê lết không dậy nổi.Liếc mắt thấy chồng tôi đến, tôi vội vàng khuỵ chân ngồi phịch xuống đất, rồi mách anh: "Chồng ơi, bọn họ bắt nạt em kìa!""Chồng à, ôm em một cái đi ~"*CÒN TIẾP*QC: (Truyện chưa được beta nên sẽ có sai sót, vui lòng góp ý nhỏ nhẹ cho tui nhe 🙆♀️)*#onhocuagio_doanvanbl#anlaukhum_doanvanbl#onhocuagio_giavongoanngoan#anlaukhum_giavongoanngoan…
Tác giả: KobiPuculuNguồn: Diễn đàn Táo XanhThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Nghĩa vụ quân sự, Bộ đội, Cường công x Cường thụ, HE, Hường phấn, Có chút ngược...Tình trạng: 8 tập_Full__________" Trái Đất này thật tròn! Anh đã tìm được em rồi và anh sẽ không để mất em thêm lần nữa đâu!... "Mưa!Mấy hôm nay cứ mưa hoài, lúc thì lâm râm, lúc thì trắng xóa cả bầu trời, lúc thì trời còn lất phất vài tia nắng mà cũng mưa nữa ...Thích lắm, nó thích ngắm mưa mọi lúc - mọi nơi - mọi điều kiện, đâu đó trong cơn mưa làm nó nhớ tới cái gì đó mà bản thân nó cũng không biết nữa! Nhưng mà nó vẫn cứ nhìn, cứ tìm kiếm, biết đâu trong thoáng qua nó sẽ tìm được một mảnh ký ức nào đó len lỏi trong từng hạt mưa kia ... Haizzz , nó có thể ngắm mưa cả ngày mà không biết chán, nhưng mà càng nhìn càng buồn sao đó!__________…