"Trái Đất yêu Vũ Trụ thì biết rồiVậy Vũ Trụ yêu Trái Đất thì có biết không"Lưu ý:Có r18, OCC, ToxicTất cả lời nói của nv ko giống bản gốcKo dành cho đàn ông có thai và cho con búKo đăng lên các trang truyện khác…
Reader đa phần là nữCó một vài phần sẽ không đúng với nguyên tác cho lắm vì mình có thể không nhớ rõ cốt truyện, có thể sẽ OOCChúc mọi người có thời gian vui vẻ ở truyện của mình💗…
Cậu là thiên tài toán học, còn tớ là kẻ yêu văn chương. Hai thế giới tưởng chừng chẳng bao giờ giao nhau, nhưng một bài giảng văn học đã đẩy chúng ta vào cùng một nhóm.Một cô gái hoạt bát, nghịch ngợm, ghét những con số. Một chàng trai thông minh, lý trí, không màng đến những giấc mơ thi vị. Giữa những công thức khô khan và những vần thơ lãng mạn, chúng ta dần hiểu nhau hơn.Tình yêu tuổi học trò - đơn thuần nhưng chẳng hề giản đơn. Một tình cảm chớm nở giữa những buổi học khuya, những lần tranh luận không hồi kết, những khoảnh khắc lặng im mà tim lại đập rộn ràng.Liệu mùa thu năm ấy có mãi là một ký ức đẹp, hay chỉ là một thoáng qua trong những năm tháng tuổi trẻ?-----------------------Thể loại: Lãnh mạn, tình yêu, thanh xuân học đường.-Đôi chút từ Adudu: Mong được ủng hộ nhiều hơn để mình có thêm động lực và tinh thần viết truyện ạ (◍•ᴗ•◍)❤ iu độc giả của tớ!…
Như tiêu đề ,bộ này về Len x RinTác giả:auThể loại tình cảm,lãng mạn,school,....Len bỏ Rin,khiến cho Rin đau khổ rồi yêu Miku.Rin đã rất đau khổ,những kí ức ấp ấm với Len đã làm Rin đau rất nhiều,như xé toạc con tim Rin ra vậy!Sao Len lại nỡ bỏ Rin,làm đau Rin như vậy mới mãn nguyện sao ?Len sẽ phải chịu hậu quả khôn lường từ con Au thân thiện nay !😈😈😈…
#Kurapika KurtaxOcMột hôm trăng thanh gió mát, cô ngước nhìn bầu trời lộng gió lấp lánh đầy sao, anh nhìn sang bầu trời của mình...................................Tay anh lần đầu nhuốm nhơ nhuốc nhân gian, tanh đến nỗi có lẽ anh rửa cả đời sau cũng sẽ chẳng hết. Vậy mà, mùa gió đến, cuốn tất cả đi theo bầu trời như chưa từng tồn tại.Một lần nữa, gió kéo anh ra khỏi màn đêm..................................."Em thích những nơi cao, em sẽ chẳng phải cố gắng ngẩng đầu dõi theo thứ gì nữa, cũng chẳng cần vì sự ban phước từ ai mà xem họ như mạng sống"Cô nói một cách nhẹ tênh, như thể đó chỉ là chút tâm tư chẳng đáng bận tâm. Dù cô biết, cô đã phải dốc hết khí từ phổi, hết nặng trĩu từ đời.Vậy mà anh lại vì câu nói ấy mà khắc trong lòng đến cả nửa đời sau....................................@25/12…