Fic gốc: 【壳花】穿越之回到爸妈同队那一年Tác giả gốc: tankaomozhaowaEditor: beautycatcher_Notes: Bản edit đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup hoặc mang đi nơi khác.Tóm tắt: Công chúa Lee Cheonghee du hành về năm 2017 gặp bố và ba nhỏ của mình ở SKT.…
Không thể quên và không thể nhớ.Người em yêu nhất lúc nào cũng là anh, kể cả khi anh không còn ký ức, em vẫn yêu anh.Kể cả khi không biết em là ai, anh vẫn vô thức yêu em, yêu bằng tất cả những gì anh có.Câu chuyện nhỏ giữa cáo trắng và thỏ con.Daily stories…
Quang Anh - một thiếu gia nhà giàu bỏ trốn về nơi làng quê yên bình , sống nhờ trong một trại trẻ tập thể . Nơi những em nhỏ bị bỏ rơi nhưng tự mình nuôi cá , trồng rau , tự kiếm sống nuôi nhau. Ở đây , anh gặp cậu , một cậu trai trẻ xinh đẹp nhưng trầm tính ,ít nói , cậu làm việc , chăm sóc cho các em nhỏ.Sẽ thế nào khi thiếu gia từ nhỏ chưa chạm vào gì , chỉ toàn có người chăm sóc phải tự mình trồng rau , nuôi cá , bắt gà , chăn vịt ? Tình yêu của vị thiếu gia bỏ trốn cùng cậu trai trẻ xinh đẹp nhưng trầm tính , ít nói sẽ ra sao ? Cùng xem nhé !…
CP: SinhTus, Ngân Trung, RhyCapTóm tắt: "Phòng mình sẽ thay đổi," một giọng khác nói, nghe vang vọng trong sâu thẳm. Nhưng Trung không muốn quan tâm đến nó. Cậu vẫn tiếp tục xếp quần áo vào trong tủ. Vài phút sau, vẻ tĩnh mịch quay trở lại với căn phòng, nơi cậu chỉ có... một mình.TusTrung đáng iu quá nên tui đu nhẹ 🤣…
Bà xã anh number one....number one!!!Câu Hùng với cậu Duy khéo dạy chồng quá"Thôi, tao thèm cơm thịt kho với canh chua vợ tao nấu" "Tao thèm món cá bống kho tiêu ăn với cơm trắng vợ nấu"Note: truyện viết theo trí tưởng tượng của tác giả, mọi tình tiết trong truyện không có thật…
(fake date)- Nắm tay thì có gì đâu chứ! Lỡ cậu ấy chỉ là bạn của Đăng thôi thì sao?Bạn nữ này có vẻ rất kiên trì, nắm tay rồi vẫn chưa tin. Vậy thì Hải Đăng đành làm tới thôi. Cậu hôn khẽ vào má Hoàng Hùng một cái.…
mỗi ngày 'mập mờ' của nguyễn quang anh và hoàng đức duy có chết (trong lòng cả trăm lần) cũng nhất quyết không thừa nhận tình yêu trong lòng. ⋆ ˚。⋆୨୧˚ thể loại: fluff, real-life. note: tớ viết (khá) sến nên nếu các cậu không thích một chất văn sến thì đừng click vào rồi buông lời cay đắng với tớ nhé. 𝓵𝓮𝓶…
"Nguyễn tổng thích vị thư kí của mình đến nỗi nhân viên cả công ty đều biết...ấy vậy mà cậu thư kí kia chẳng thèm ngó ngàng đến vị chủ tịch kia. Một cái liếc mắt cũng không"- Quang Anh, cậu không cưa được crush liền lôi bọn này ra hành hạ?-Nhưng cậu ấy...cậu ấy lạnh lùng quá...huhuhu-Nín...để mẹ Kiều nghĩ cách-Hức....nhớ thư kí Hoàng rồi- Tôi nghĩ là bản thân đã rung động với anh rồi sếp-Thật không chàng thư kí của tôi?-Thật đó...nên là anh đừng bày trò nữa, tôi "đổ" anh rồi…
📌ĐÂY LÀ TRUYỆN CHUYỂN VER✨chuyển ver ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP của tác giả @HanMeyii ______________Đức Duy nghèo đến mức không một xu dính túi, cho đến khi cậu chết đi và xuyên vào tiểu thuyết, trở thành thiếu gia được gia đình giàu có nhận nuôi, có cả một gia tài! Nhưng đây lại là một bộ cẩu huyết: cậu chỉ là nhân vật pháo hôi trong khi thiếu gia giả là tâm điểm. Bị cha mẹ lạnh nhạt, lại còn bị ép kết hôn với Quang Anh - một nhân vật phản diện ốm yếu tàn nhẫn.Trong tiệc đính hôn, thiếu gia giả bày mưu ép cậu bỏ trốn làm trò cười cho thiên hạ. Không ngờ, Đức Duy lại sáng mắt, hào hứng lao đến bên Quang Anh, gọi ngọt ngào: "Chồng yêu!". Trong mắt cậu, Quang Anhi chính là "cỗ máy ATM sống". Không chần chừ, Đức Duy ngồi lên đùi hắn, tay nắm tay đầy tình tứ: "Anh tin vào tình yêu sét đánh chứ?"Mọi người xung quanh kinh ngạc, nghĩ Đức Duy chắc chắn sẽ bị đẩy ra. Nhưng Quang Anh chỉ mỉm cười: "Tôi tin!". Trước mặt bao người, hắn bế Đức Duy lên và đưa về nhà.Đức Duy bàng hoàng: Khoan đã! Để tôi xuống! Kịch bản của anh sai rồi!Trước tình huống éo le, Đức Duy buộc phải dấn thân vào làng giải trí để làm giàu, đồng thời "chăm sóc tận tình" cho "chồng" cho tới khi hắn sắp qua đời theo nguyên tác.Quang Anh yếu ớt hỏi: "Em có đồng ý đáp ứng mọi điều anh nói không?"Đức Duy nhớ đến gia tài kếch xù, gật đầu như điên: "Anh cứ nói đi, em đều đồng ý cả!"Chỉ vừa gật đầu, người "sắp chết" đó lại bật dậy mạnh: "Chính miệng em nói đấy nhé!"Sáng hôm sau, Đức Duy ngơ ngác tỉnh dậy…
Beta không thể bị đánh dấu, dù có truyền bao nhiêu lần pheromone đi chăng nữa, cuối cùng lượng pheromone kia đều sẽ tan biến cả, thế nên không thích hợp với một Alpha có tính độc chiếm quá cao.Nguyễn Quang Anh biết chứ. Nhưng hắn chỉ cần Beta này thôi, cậu không cần phải có pheromone, chỉ cần mỉm cười với hắn một lần cũng đủ khiến hắn ngày nhớ đêm mong.Không tài nào đánh dấu vĩnh viễn, thế thì từ sáng đến tối, từ sống đến chết, ngày nào cũng truyền pheromone vào người cậu, khiến cơ thể của chàng Beta này mãi vương mùi pheromone của hắn.Hết ngày dài lại đêm thâu, Nguyễn Quang Anh kề sát vào tai Hoàng Đức Duy, nói với cậu rằng: "Chúng ta là cặp đôi trời sinh."…
Truyện chỉ lấy tên nhân vật, còn hầu hết các tình tiết đều là giả..Vì là oneshot nên chỉ có một chương thui, bộ này tớ ấp ủ cũng lâu rồi, tớ viết từ tháng 4 nhưng giờ mới tìm thấy bản thảo, trộm viáaaaa.Oneshot này sẽ là mỗi chương một câu chuyện khác nhau nhaaaa❤️..Truyện của tớ là độc quyền và dựa hoàn toàn theo trí tưởng tượng của tớ, nếu hợp nhau thì chúng ta ngồi lại bàn luận, không hợp thì rời đi để tránh các xung đột không đáng có nhé, cảm ơn các cậu vì đã chú ý tới chiếc ổ nhỏ và những chiếc fic nhỏ xinh của tớ ạ ❤️ Vui lòng không mang đi reup dưới mọi hình thức.…
"Giữa đêm vầng hòa quang rạch ngang trời, lướt đi như là sao chổiƁước đi trên con đường nàу trơ trọi vẫn luôn phải chắc chắn đầu mình ngẩng cao boу...Cuối chân trời bước đi chẳng dừng lạiÁnh sáng dẫn lối trên đường dàiMượn bài nhạc hôm naу để vẽ lên câu chuуện của sau nàуHẹn một mai với những đổi thaу của tương lai..."…