Tôi rất thích nụ cười của mẹ tôi, vì nó tỏa nắng như ánh bình minh sau đêm đen tối. Nó sưởi ấm cho tôi... Và tôi yêu đôi tay chai sạn, đầy rẫy sẹo đo công việc vườn tược... Tôi rất thích áp tay mẹ vào má... ấm lắm...Không sao chép khi chưa có sự đồng ý của Nơ! Nơ Children…
Trong một thế giới số nơi ký ức hóa thành phấn hoa tím, giếng cổ thì thầm những bí mật chưa tan. Một thực thể đang thức tỉnh, đan xen giữa tro bụi và mạch ru, thách thức ranh giới giữa thực và ảo. Một đứa trẻ bí ẩn xuất hiện, mang theo hy vọng và nỗi đau từ những gì đã mất. Liệu ký ức có thể sống lại, hay tất cả chỉ là tro tàn rơi trong mưa? [Tác phẩm đầu tay, mong nhận góp ý]…
"Một thần đồng khi mười tuổi, một thiên tài mười lăm tuổi, một người đàn ông bình thường ngoài hai mươi."Đây là câu chuyện về cuộc đấu tranh của một chàng trai bình thường như tôi - một "kẻ luân hồi" và cô gái liều lĩnh - một "thiên tài" đầy hứa hẹn.Truyện được đăng đầy đủ tại: https://totiteteam.wordpress.com…
Mười tám năm chịu phong ấn, chuỗi ngày dài của sự dày vò. Nhiêu đó còn chưa đủ? Hắn khi đó đã làm ra tội tày trời gì, phải chịu đựng sự trừng phạt này.Vì một tai nạn mà ấn ký tan vỡ. Thoát khỏi ràng buộc, hắn đột nhiên có chút không nỡ...Ác Mộng? Của hắn hay của ai khác?Hay là sự bất lực khi ngươi đi lạc vào ác mộng của hắn....Ác Mộng rốt cuộc là thứ gì?*** Kết cấu truyện khá rời rạc nhé, từ chap 2 trở đi là những giấc mộng riêng biệt (có của main, có của người ngoài) . Chap nào là giấc mộng của nhân vật chính tui sẽ đính "*" ở đầu chap. Mong mọi người kiên trì đọc đến cuối. **Tui cũng dùng chút ẩn dụ trong đó nhưng mà sẽ cố để mọi người hiểu mạch truyện. Chủ yếu là trải nghiệm đi vào giấc mơ của main thôi. Mong mọi người hứng thú!!!*Vì chỉ có chút hint ở vài chap và câu chuyện đam ở phiên ngoại cuối truyện thôi nên tui vẫn phân vân có nên tag đam vào không, vì cảm giác như đang trá hình vậy á! Mà thôi cũng kệ....#Author: Đây là sản phẩm tinh thần của tui, công sức cũng như mồ hôi nước mắt. Làm ơn không mang đi đâu....Beta: Annie (con bạn tốt bụng của tui).…
trường trung học Danwong từng là nơi mơ ước của hàng trăm học sinh-cho đến khi những tiếng thì thầm bắt đầu vang lên từ chiếc bảng đen cũ kỹ.Chiuw Paschat-nữ sinh tưởng đâu ngoan hiền, dễ thương lại năm giữ năng lực thao túng tâm lý và thoi miên người khác, cùng em gái của mình Kelly Paschat, người có thể điều khiển được tà thuận, bùa chú.Cả hại âm thầm nhúng tay vào từng góc tối của ngôi trường Dawong.những người bạn thân tưởng chừng vô hại...những giáo viên năng năng lực vượt xa con người...-và một kể từng là nạn nhân-giờ quan lại để trả thù.liệu đó là công lý?hay chỉ là một trò chơi tâm lý tối tăm khác?…
Nắng vàng vẫn chảy trên từng nẻo đường, gió vẫn hoà lên biết bao bài ca bất tận và những cánh chim vẫn sải rộng, mang ước mơ của con người bay về bầu trời xa xôi. Sự nhịp nhàng ăn ý trong nhịp sống của thiên nhiên vẫn diễn ra, thật thanh bình, thật tĩnh lặng......Bookcover was made by @Haniee_nii…
Em của ngày hôm qua là cô gái mang đôi hài đỏBỏ cả thế giới để yêu anh.Em của ngày hôm nay là cô gái mang đôi hài xanhTuy mỏng manh nhưng không còn xem anh là tất cả.Sau bao nhiêu nỗi đau em vẫn cảm ơn anh!…
Dường như mọi thứ vẫn chưa đủ để Shindou Hikaru đạt được Nước đi thần thánh. Vậy nếu cháu nội của Shindou Hikaru đem ý chí cờ vây của tương lai cũng hội tụ tích lũy trong thế hệ trẻ cùng thời với Hikaru Shindou thì mọi chuyện sẽ như thế nào?Làn sóng mới trong giới cờ vây hiện tại có thể nhờ cái vỗ cánh của một con bướm nhỏ mà chuyển mình thành một cơn bão biển không?Quá khứ, hiện tại và tương lai - tất cả đều va chạm cùng một lúc.Thể loại: Vượt thời gian, tình cảm gia đình, tình bạn, thanh xuân, cơ đốc, Kinh Thánh, tâm lý,...…
Nữ chính bị tai nạn và đã trở về kiếp trước, gặp được người đàn ông luôn lo lắng cho cô ở kiếp này mặc dù cô không hề bận tâm. Cô đã hối hận và từ bỏ người cô yêu thầm thương trộm bấy lâu để tìm đến nửa kia đích thực. " Thà lấy người yêu mình còn hơn lấy người mình yêu".…
Có những đứa trẻ lớn lên mà không nhận ra mình chưa được yêu trọn vẹn.Có những linh hồn rơi xuống đáy biển mà không biết vì sao mình không còn biết khóc.Tản văn - Hải mộng là lời thì thầm của một con mèo nhỏ - không còn là mèo, không thể là cá - khi nó cố gắng tìm xem mình thuộc về đâu. Viết cho tôi, kẻ sống sót, dù trong lòng chỉ toàn sóng."Cứ sống, rồi sẽ sống."…
Những mẩu truyện ngắn xoay quanh tôi, Những gì tôi trải qua, Những gì tôi thấy, Những gì tôi cảm nhận được. Tất cả sẽ thành những câu chuyện sau đây Có thể nó không hay nhưng đó là suy nghĩ của tôi ĐÂY- chính là cách tôi nhìn cuộc sống xung quanh…
📖 Ngươi Là Quẻ Ta Không Đoán NổiThể loại: Cổ trang - huyền huyễn, thầy pháp, trả thù, cung đình, tâm lý, tình cảm ẩn ngầm, mối quan hệ không định danh.---Hắn là Trần Nguyệt Quang, con trai của vua Trần Khanh.Chỉ vì một lời xúi giục ghen tuông, vua giết oan cả dòng họ trung thành và hoàng hậu - để lại đứa con trai nhỏ được một người phụ nữ thuộc họ bị hại cứu thoát, đổi tên, đổi thân phận, sống dưới cái tên:Trương Nguyệt Quang - pháp danh Pháp Tạ Thần.Lớn lên giữa giới thầy pháp, hắn tinh thông bói toán, am hiểu vận khí, giỏi cả phép thuật lẫn võ công.Nhưng trong lòng, chưa bao giờ dập tắt mối thù với triều đình - đặc biệt là kẻ đáng lẽ phải gọi là cha.Y là Tần Vũ, con của vị vua chính thống từng bị Trần Khanh lật đổ. Cả dòng tộc bị giết.May mắn sống sót, y ẩn danh làm hộ vệ dưới quyền một viên quan, sống âm thầm mà lạnh lùng, chỉ chờ cơ hội trả thù.Một người trầm ổn, lý trí, nhưng càng đi sâu vào triều cục, càng nhận ra mình đang bị cuốn vào một vận mệnh khác - nơi có một kẻ mang tên Tạ Thần.Hai kẻ mang thù với triều đình.Một người đọc được vận người khác.Một người là quẻ không thể định danh. Tình cảm không rõ ràng, quan hệ không thể gọi tên.Có lúc là đối đầu. Có khi là cộng tác.Nhưng cuối cùng... chẳng ai trong số họ còn buông bỏ được người kia.Đây là câu chuyện về thù hận, vận mệnh, và những dây nối vô hình giữa hai con người sống ngoài ánh sáng triều đình.Khi cảm xúc không thể gọi là yêu, cũng chẳng dứt là ghét.Chỉ có thể thừa nhận một điều:"Ngươi là qu…
Tác giả: Leisa VivianBút danh: #LeanBìa truyện: Dưa từ Liquor TeamThể loại: Đời thường, tâm lý gia đình, hiện đại, thanh xuân vườn trường, SEMột lời thì thầm trước khi bước vào câu chuyện:Gác lại muộn phiền, tìm về bình yên. Khép đôi mi, tôi sẽ cho em mượn bờ vai để đổi lấy một thoáng an yên.…
Truyện nói về một nhân vật Chu Huệ An với tính cách thích phiêu lưu, tìm hiểu, bằng cách sử dụng đôi mắt âm dương của mình và ba đồng đội khác giải quyết những vụ án được cho là "kì dị" và không phải là con người làm.…
Trong tôi ngồn ngộn những câu hỏi về tình yêu? Cần lắm phải làm cho ra lẽ những băn khoăn trong lòng mình chứ. Tôi cũng đang đứng trước một ngưỡng cửa, nơi tôi bước vào sẽ làm thay đổi toàn bộ con người tinh thần của mình, hoặc không. Dẫu không thể biết tường tận kết quả, người ta chuẩn bị trước cho những điều có khả năng giáp mặt vẫn hơn chứ? Đôi khi tôi mong chờ, đôi khi cũng gạt phăng nguồn ngọn làm trái tim tôi rừng rực, đập loạn nhịp: cảm giác được yêu. Nhưng đứng trước cây cầu treo dẫn đến một bến bờ sương bao phủ chỉ còn thấy thấp thoáng những cảnh vật không báo hiệu trước cho điều gì, tôi hoang mang rồi lại thấy lòng se sắt. Đến cuối cùng, hoá ra độc chỉ là sự do dự của bản thân, còn đúng sai thế nào cũng chỉ là ảo ảnh của con người lòng mang kỳ vọng với thế giới. Chúng vẫn chảy xiết như những dòng Cửu Long đổ về lòng biển mẹ, còn tôi nao núng cho đến cuối buổi chiều mới nhận ra chẳng ai chờ, cũng chẳng ai hỏi ý mình.----Lữ Tịch Anh mang đến cho bạn đọc một tác phẩm là sự thổ lộ của bản thân về mối quan hệ giữa người với người. Tác giả không nghĩ mình sẽ viết hay, chỉ cố gắng viết thật. Những nhân vật mượn hình mẫu thực tế do đời sống với vòng xã giao hãn hữu góp phần. Người xưng "tôi" không đại diện cho tác giả. Bởi các lý do trên, khi đọc truyện cảm thấy có phần nào còn chưa thoả nguyện xin kính mong bạn đọc lượng thứ.…