TextficMỗi người con gái là một loài hoa ngát hương trong cánh rừng đại ngàn, chỉ khi họ đoàn kết đó mới trở thành khu vườn địa đàng thực sự.Hãy để mùi hương tuổi trẻ nồng nàn trên cánh mũi, để đôi mắt ngắm nhìn sự rực rỡ đang tồn tại bạn sẽ thấy ngõ rẻ thanh thản trong tâm hồn đầy dằn vặt. Hãy cảm bằng lòng đừng chỉ vội lướt qua 💫.Textfic-Teenfic nói không với teencode, mọi thứ ở đây đều được chau chuốt từ chất xám của AU, phiền ai muốn đưa khỏi Wattpad hãy hỏi ý kiến trước 🤏…
Eo ôii tôi mê 2 người này quá rồi nên phải tự viết tự đọc thôiTôi cũng không biết mô tả sao nữa :((( mà kết truyện HE nhaChúc mọi người đọc vui vẻ :33…
Truyện đã được xin phép và mình cover lại , vì fic nam hóa nên bạn nào k thích thì có thể click back . Chúc các bạn đọc vv :))) có chỗ edit còn chưa hoàn các bạn read thông cảm .…
Sara từng nghĩ: chỉ cần học giỏi, ngoan ngoãn và cố gắng thật nhiều... thì sẽ được yêu thương. Nhưng sau biến cố ở trường cũ, cô bị đuổi học, bị chính ba mẹ quay lưng- với trái tim đầy vết cắt và im lặng.Tại ngôi trường mới, Sara ngồi một mình. Không cười, không nói chuyện, không mở lòng. Cho đến khi LyHan - cô bạn cá biệt luôn sống tự do, không màng đánh giá của người khác - bước vào đời cô, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.Từ một chỗ ngồi lặng lẽ, một tình bạn chớm nở. Từ một câu chào nhỏ, một trái tim bắt đầu hồi sinh."Đôi khi, một ánh mắt cũng đủ cứu rỗi. Một người ngồi bên cũng đủ làm mình tin trở lại."…
๖ۣۜMẹ đẻ: Kim Đao Đao Đao Đao 金刀刀刀刀๖ۣۜSố đo ba vòng: Tình hữu độc chung, điềm văn, cổ trang, chủ thụ, đoản văn, ngọt, sinh tử, trúc mã, ôn nhu sủng nịch công x tiểu ngạo kiều tướng quân thụ.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 17 tuổi + 0 lần chết lâm sànNguồn: Kho tàng đam mỹ- fanficEditor: Cá Diêu Hồng"Cẩu hoàng đế, nếu ngươi dám nạp phi thú hậu, vậy đừng trách ta mang binh giết về kinh thành, bắn ngươi với nữ nhân kia thành con nhím!" Suy nghĩ một chút, lại thêm một câu: "Chớ lo đế vị không ai nối dõi, trong bụng ta có em bé rồi!!!"Ta nhỏ nhen lắm, thế nên ta rất để bụng đó!P/s: cảm ơn các bạn đã yêu thích truyện, nhưng mình xin á, có bạn lấy bản edit của mình về rồi sửa lại câu cú xíu thôi rồi tự nhận là mình làm. Đừng nhận vơ thế chứ 😞Các chương mình đăng trên Wattpad là đã beta rồi nhé, còn trên Wordpress thì chưa, mà bản edit của mình nên mình đọc mình biết liền à =]]]…
"anh ơi, anh làm người yêu em nhé""chúng ta không hợp nhau đâu"_______Bạch Hồng Cường luôn cảm thấy bị làm phiền mỗi khi đàn em của anh ấy gọi tên anh.bhc x nhs | tbtn…
Bao gồm Làm càn - Ngoại truyện Tần Đường, Ngoại truyện sau hôn nhân (hậu chính văn) và Ngoại truyện Kịch truyền thanh - Nếu không có Bản sắc (Tuyến If) Tác phẩm: Làm càn - Ngoại truyện Tần Đường Tác giả: Huyền Tiên Editor: _nhambinhsinh0111_ Date: 08/08/2023…
"Hằng ơi? khi nào em về đây...""Chị Thảo, em không nghĩ rằng đấy là lần cuối..."_______ Đã đổi tên truyện "Một Mùa Không Trở Lại" -> "Bên Thềm Nguyệt Vắng"📌Truyện dựa trên trí tưởng tượng, không có thật, hoàn toàn hư cấu, không phản ánh đời thật. Nhân vật thuộc về chính họ ngoài đời thật, tác giả chỉ mượn hình ảnh để sáng tác...Tác Giả: _azvanCouple chính : Muộii x LamoonCouple phụ: Lyhan x Han SaraThể loại: Gl, đời thường, ,...Truyện được đặt trong những năm 1998, thời điểm giao thoa trước năm 2000, thuộc về quá khứ nhưng không quá xưa cũ._______Bên Thềm Nguyệt VắngNăm 1998, ở một ngôi làng nhỏ bình yên, Nguyễn Lê Diễm Hằng - cô gái bán trái cây hiền lành và ít nói - sống lặng lẽ bên người mẹ tảo tần và người cha suốt ngày say xỉn, cuộc đời em, như một sạp trái cây gọn gàng trong góc chợ, chẳng mấy ai để tâm nhưng luôn ấm áp và đủ đầy tình thương.Rồi một ngày, Hồ Võ Thanh Thảo xuất hiện - con gái nhà giàu, khí chất thành thị, sống tự do nhưng luôn che giấu một nỗi cô đơn khó gọi tên, Thảo về làng không vì ép buộc, mà để tìm kiếm điều gì đó, ở nơi mộc mạc ấy, cô không ngờ mình lại bị hút về phía một người hoàn toàn đối lập.Hai thế giới tưởng chừng chẳng liên can, dần bước vào nhau bằng những lần chạm mắt thoáng qua, những buổi sáng chợ sớm, những câu nói ít ỏi nhưng chân thành. Và rồi, giữa ruộng đồng xanh, mùi rơm khô, tiếng gió lùa qua rặng mít, một thứ tình cảm mong manh...…
ở đỉnh thác pongour nhiều năm về trước, tôi đã cầu xin thần linh hãy để tôi được mãi đắm chìm trong ánh trăng, dù mong manh, dù tròn dù khuyết dù đôi lúc vô hình. vì mặt trăng chỉ xuất hiện khi đời tôi sập tối.…