Title: FearlessAuthor: Giselle Disclaimer: Tôi không sở hữu các nhân vật cũng như các chi tiết trong nguyên tác của tác giả J.K.Rowling. Pairing: Harry Potter x Draco Malfoy | Ron Weasley x Hermione GrangerGenres: Romance, soft, HE.Summary: Draco có một nỗi sợ mà cậu không thể hiểu nổi, cậu sợ tiếng sấm. Và Harry ở đó giúp Draco hiểu thế nào là sự bảo bọc an toàn.Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad, vui lòng không đem đi đâu nếu không có sự đồng ý của mình.Nguồn ảnh bìa: https://www.facebook.com/drarryshizhende/photos/242147030682323https://twitter.com/9n43z?s=21&fbclid=IwAR39mSqBO8M2O5WpmBv64I-T8t4tWoj8eJlVHOo658MPLfXByaGZSstE0_k…
- Anh về rồi!Cánh cửa bất chợt mở ra đánh tan bầu không khí im lặng trong căn phòng nhỏ, một thanh niên điển trai với đôi mày rậm chầm chậm từng bước đi vào. Anh cầm theo túi đồ nặng nề đặt lên bàn, hành động diễn ra rất nhẹ nhàng, như thể sợ một tiếng động nhỏ cũng sẽ khiến ai đó giật mình. Chàng thanh niên sau đó lập tức hướng ánh mắt đầy âu yếm đến bóng lưng gầy gò của người con trai đang ngồi lặng yên bên cánh cửa sổ không rèm, người đó không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn về phía xa xăm. Anh tiến đến bên cậu rồi dịu dàng đặt tay lên đôi vai nhỏ nhắn, gương mặt dần cúi thấp rồi nhẹ nhàng đặt lên má cậu một nụ hôn.- Chờ anh có lâu không?Người con trai vẫn không trả lời. Cậu cứ thế, ngồi yên, hệt như tượng đá.- Chắc em mệt rồi nhỉ? Đi ngủ nhé!Anh khom người bế cơ thể nhỏ bé ấy lên và chầm chậm đặt lên giường, cậu như mặc cho anh làm cũng chả có phản ứng gì, chiếc chăn dày được đắp lên người giúp cậu ấm áp hơn trong cái lạnh buốt của những ngày đông. Đưa tay sờ vào mái tóc đen tuyền mềm mại của cậu, môi anh khẽ nở một nụ cười, nụ cười nhìn hạnh phúc nhưng vẫn lộ ra sự đau thương. Mái tóc vốn rối bù của cậu nay lại càng rối hơn khi bị anh xoa đi xoa lại, nhưng cái cậu đáp lại anh vẫn chỉ là im lặng. Biết rằng giờ có nói bao nhiêu vẫn sẽ không nhận được câu trả lời, anh cũng không hỏi thêm gì, cả căn phòng nhỏ trở lại với bầu không khí yên tĩnh vốn dĩ của nó.- Ngủ ngon Ichimatsu.---…
................" nếu được lựa chọn một điều ước thì điều đầu tiên em ước đó là chưa bao giờ gặp anh, chưa bao giờ yêu anh và chưa bao giờ hận anh... "…
Ngồi không thì tình yêu không đến như trong truyện.Vậy nhưng chủ động thì tình yêu lại bỗng đến nhanh ơi là nhanh.Harry Potter là kẻ ngốc trong tình yêu. Cậu chưa bao giờ nhận ra tình cảm từ kẻ mình ghét cả. Cho dù khi hắn có ra tín hiệu, hay là Ron hoặc Hermione có loáng thoáng nhắc đến, từ não Harry luôn ở mức điểm T trong việc cảm nhận tình yêu.Draco Malfoy đã yêu thầm Harry Potter từ lâu, nhưng Harry Potter lại dửng dưng chẳng biết gì."Tao thề đó, Potter thật ngu ngốc khi ẻm không đón nhận lấy một phần một trăm tình cảm của tao! Merlin thật bất cẩn khi để ẻm có bộ não tần số chậm như vậy!!"***Tên truyện: Chờ đợi tình yêu đến - "Waiting for love".Main pairing: Draco Malfoy x Harry Potter.Other pairing: Pansmione, BlaiseronAuthor: lithiumie (no uppercase).Nhân vật không thuộc về mình, nhưng cốt truyện thuộc về mình. Tình tiết trong truyện không bám sát nguyên tác hoàn toàn, sẽ được thay đổi theo góc nhìn và cách viết của mình để phù hợp với bối cảnh fic.♪…
"Fukuzawa-dono, chỉ vài tiếng nữa thôi nhỉ." Mori cười khúc khích như cách gã hay phô bày cho độc vị cộng sự bấy lâu (sắp trở thành kẻ thù trên danh nghĩa) của mình.Fukuzawa xoay đầu nhìn hắn, nắng bạt qua lớp kính mỏng, rơi vào trong đáy mắt ôn hòa của chàng thiếu niên trẻ thuở ấy. Gã thơ thẩn trong phút chốc, và thật kỳ lạ rằng Mori không mấy bất ngờ về phản ứng của bản thân khi có một con người rất đỗi nghiêm tú như vậy đứng trước mắt mình.Ngài hỏi. "Về điều gì? Về Yokohama sau này, hay bản thân chúng ta rồi sẽ thế nào?" Giọng Fukuzawa vẫn trầm thấp dịu dàng, tựa như một phím piano quãng dưới mà gã bác sĩ hay nghe để rơi vào chiêm bao."À... Về anh. Về tôi. Về mọi thứ khi hai ta ở hai đầu chiến tuyến." Mori ngừng lại, nhát gừng. "Thực ra thì, Yukichi này, so với hoàn thành kế hoạch Ba Bên, tôi muốn đứng cạnh anh hơn."Ngài không mấy ngạc nhiên khi Mori nói thế, bởi gã cộng sự của Fukuzawa luôn luôn vậy, như một con mèo hoang sẵn sàng nhào vào lòng người khác và để lại muôn vàn vết bẩn. Nhưng Fukuzawa lại không thấy phiền. Dẫu cho ngay sau đây vẫn cứ là một phần của cuộc nói chuyện (nhất thiết cần phải tàn nhẫn) của hai người."Khi chạng vạng đổ bóng, câu vĩnh biệt là điều có thể lường trước được, đặc biệt là với chúng ta."…
Valentines month's special fic!Shortfic về sự cố chuốc Tình dược ngày Valentines và cuộc hành trình hình thành mối quan hệ tay ba ngớ ngẩn của T/b và cặp sinh đôi quậy phá nhà Weasley.Warning: hôn hít, ôm ấp everywhere. 3P và chắc chắn là Happy Ending!!Shortfic này không liên quan và không có mối liên kết đến bộ series My Sweet Lovers!Couple tâm điểm:Fred WeasleyxYouGeorge WeasleyxYouHint:Draco Mafloy x Harry PotterMichael LawsonxYouBlaise Zabini x Ronald WeasleyPansy Parkinson x Hermione Granger.All works and idea are from Kpdi, do not repost and copy without my permission!!…
Cũng đã được hơn 1 năm từ khi Osomatsu và Choromatsu chia tay nhau, gia đình không ai biết chuyện 2 người từng hẹn hò nên trừ Osomatsu, không ai biết vì sao Choromatsu dọn đi. Dù sao cả 2 vẫn là anh em, chuyện này không mấy gì tốt đẹp nên cả 2 đều giữ im lặng, nhưng nghĩ đến phải chạm mặt nhau hàng ngày rồi lại ngượng thì không hay, cuối cùng Choromatsu quyết định rời đi. Dù vậy, cậu vẫn thường về thăm nhà vào cuối tuần và ngủ qua đêm, nhưng những ngày ấy, anh đều viện cớ ra ngoài. Vậy cũng tốt, ít ra thì cả 2 không phải khó xử khi gặp mặt nhau. Hôm nay Osomatsu một mình đến uống nước tại tiệm cafe quen thuộc, vô tình gặp Choromatsu cũng đang ở đấy. Ánh mắt chạm nhau nhưng ngay lập tức tránh đi, anh vội đến quầy gọi thức uống trước khi đứng đơ người một chỗ, chắc là do tưởng tượng nhưng anh cảm giác cậu đang nhìn mình.Cầm ly nước rời khỏi tiệm, anh bất lực thở dài, rốt cuộc gặp lại cũng chẳng thể nói với cậu câu nào, anh tự nói với mình rằng chắc gì cậu đã muốn nghe... Cứ vu vơ nghĩ đủ thứ chuyện rồi chợt giật mình khi ai đó chạm vai mình, xoay người lại, anh như không tin vào mắt mình, người đó là Choromatsu, vẻ mặt anh không giấu được sự ngạc nhiên nhưng chưa kịp mở miệng thì cậu đã lên tiếng trước.- Sao anh uống thứ này?- Hả?Osomatsu nhìn xuống tay mình và nhận ra trong lúc mãi nghĩ đến cậu, anh đã mua nhầm nước cam.- À...- Bỏ đi, em mua ly khác cho anh.Từ bé Osomatsu đã không ăn hay uống được cam, không biết tại sao nhưng anh nghĩ người dị ứng thứ trái cây này chắc chỉ có mình anh. Có lẽ khi thấy anh cầm…
(WARNING: OOC, vị trí top-bot dựa vào vị trí tên trong cặp ship, có chửi thề ở các chương nhất định)Severus Snape, giáo sư môn Độc Dược, gián điệp hai mặt cho Hội Phượng Hoàng và Voldemort, bậc thầy Chiết Tâm Tri Thuật, kẻ cao siêu trong việc che giấu cảm xúc. Ấy vậy mà giờ đây, vị giáo sư ấy đang thở dài não nề.Vì sao ư? Vì đám phù thủy ngu ngốc đó! Với ánh mắt và tâm trí sắc bén luôn chú ý tới những chi tiết nhỏ nhất, vị giáo sư nghiêm khắc ấy thấu hết những suy nghĩ sâu trong tâm của bọn trẻ chưa lớn đã đi dối lòng bản thân. Cái gì mà thích nhau rõ tới mức tình yêu biến thành một món ăn luôn rồi mà còn cố giữ giá?? Lũ ngu si, yêu vào rồi thì liêm sỉ cũng tự cất cánh mà bay thôi, ở đó mà xào giá lên ăn như lũ Muggles!Vì không có sự trợ giúp từ bất cứ giáo sư nào (trừ hậu phương từ cụ Dumbledore ra), nên Snape quyết định tự liều một mình: một mình ông sẽ giúp cho bọn phù thủy tuổi trẻ đầy sức sống nhưng không đầy logic ấy đến với nhau! - - -Như bạn thấy, truyện này sẽ là nơi vị giáo sư khó tính môn Độc Dược đi mai mối không lương cho những cặp đôi trong Hogwarts (đọc tags để biết đó là những cặp nào nhé, lỡ dính phải cặp cậu muốn né thì còn né kịp:")).Thầy sẽ thành công bao nhiêu phần trăm thì tôi không biết, nhưng mà mong mọi người sẽ đọc truyện vui vẻ là được. À còn nữa, cứ góp ý cho tôi thoải mái nhé:D…
▪️Tác giả: Lệ Tiêu▪️Tình trạng convert: Hoàn▪️Tình trạng edit: Loading▪Tên thuần việt: Thợ trang điểm thời thịnh▪️Thể loại: ngôn tình, cổ đại, HE, hệ thống, xuyên không, 1v1, cung đình hầu tước▪️Độ dài: 140 chương▪️Nguồn: wikidich ▪️Editor: Niêm Hoa Nhất Tiếu▪Bìa: @iwasyourqueen (TDT Team)🔻Văn ánThân là một kẻ bị ném vào hệ thống trò chơi Beauty Blogger. Điều mà Tư Nghiên may mắn có được là: trang bị của hệ thống này đều là mỹ phẩm lưu hành đương thời, mà điều bi ai nhất chính là: cho dù cô sở hữu toàn bộ son môi trong 'thiên hạ', cô cũng không rảnh đâu mà vui vui vẻ vẻ trang điểm. Mỗi ngày đều vội vàng làm Quý phi vui vẻ, giúp Hoàng hậu nương nương che đi nếp nhăn, đấu đá qua lại cũng rất mệt a.Còn có:"Điện hạ, nếu ngài còn nói mỗi ngày ta đều dùng cùng một loại (màu sắc) son môi giống nhau, ta sẽ tức giận!"♥️ Lời tác giả- bổn văn hoàn toàn hư cấu, đơn thuần chỉ để vui vẻ, chỉ số xác thực = 0, đề nghị lấy tiêu chuẩn của tác giả làm chuẩn- nếu không thích trực tiếp lướt qua, cho đôi bên bớt lo- xin miễn reup- truyện có bảo đảm, ta đây không biết hai chữ "drop/bỏ hố"- mềm mại dễ đẩy ngã, hoan nghênh đùa giỡn o(*≧▽≦)ツ#hashtag: cung đình hầu tước, xuyên không, hệ thống♦️Nhân vật chính: Tư Nghiên | Vai phụ | Khác: trang điểm, dưỡng da, thời trang, trò chơi, hệ thống♣️ Lời Editor:- Bản thân không có kinh nghiệm trong make-up, tất cả đều học hỏi từ google-sama và bạn bè, nếu có sai sót vui lòng cmt.- Bản chuyển ngữ từ convert, có thể không thực sự sát nghĩa, vui lòng thô…
- Yahhhhh!!!!!!! Đánh này!!!!!!!*Bộp*- Em làm gì thế Osomatsu?Choromatsu ngừng phơi đống quần áo, xoay người lại nhìn bé con đang cầm kiếm đồ chơi, đeo mặt nạ siêu nhân hướng về phía mình. Nhóc con tên Osomatsu kia lùn tịt chỉ cao tới thắt lưng của cậu, là hàng xóm gần nhà cậu, hôm nay bố mẹ nhóc có việc phải về quê nhưng Osomatsu vẫn còn sốt nhẹ nên bố mẹ nhóc không dẫn theo, thật may hôm nay Choromatsu cũng không phải đi học nên sẵn tiện cậu giữ nhóc giúp.- Em là siêu nhân! Phải đánh quái vật!Osomatsu giơ cao thanh kiếm, làm động tác như siêu nhân trong phim, nhưng nhìn đáng yêu hơn nhiều!- Vậy anh là quái vật hả?- Không. Quái vật xấu xí lắm, anh Choromatsu đẹp thế sao làm quái vật được.Nhóc con lắc đầu trả lời, câu nói vô cùng ngây ngô nhưng lại khiến cậu thấy rất vui. Cậu khom người xoa đầu nhóc rồi quay trở lại với công việc của mình. Osomatsu đưa mắt nhìn theo cậu sau đó ngoan ngoãn bắt ghế ngồi cạnh, vẫn đeo chiếc mặt nạ trên mặt.- À, em hạ sốt chưa?Choromatsu vừa móc cái áo lên sào vừa hỏi- Đỡ hơn rồi ạ.Bé con đung đưa chân, mặt cúi thấp, bất ngờ chiếc mặt nạ bị lột ra để lộ khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu, cậu đưa mặt lại gần hơn, áp trán mình vào trán Osomatsu để chắc rằng nhóc đã hạ sốt. Choromatsu không hề để ý hai tay nhóc con đang siết chặt ống quần mình và đổ đầy mồ hôi, gương mặt nửa cúi xuống vì phải giấu đi cặp má đang ửng hồng, nửa ngước lên vì bị cậu cố định bằng tay.- Ừm, có vẻ đã hạ sốt thật.…