Cũng đã được hơn 1 năm từ khi Osomatsu và Choromatsu chia tay nhau, gia đình không ai biết chuyện 2 người từng hẹn hò nên trừ Osomatsu, không ai biết vì sao Choromatsu dọn đi. Dù sao cả 2 vẫn là anh em, chuyện này không mấy gì tốt đẹp nên cả 2 đều giữ im lặng, nhưng nghĩ đến phải chạm mặt nhau hàng ngày rồi lại ngượng thì không hay, cuối cùng Choromatsu quyết định rời đi. Dù vậy, cậu vẫn thường về thăm nhà vào cuối tuần và ngủ qua đêm, nhưng những ngày ấy, anh đều viện cớ ra ngoài. Vậy cũng tốt, ít ra thì cả 2 không phải khó xử khi gặp mặt nhau. Hôm nay Osomatsu một mình đến uống nước tại tiệm cafe quen thuộc, vô tình gặp Choromatsu cũng đang ở đấy. Ánh mắt chạm nhau nhưng ngay lập tức tránh đi, anh vội đến quầy gọi thức uống trước khi đứng đơ người một chỗ, chắc là do tưởng tượng nhưng anh cảm giác cậu đang nhìn mình.Cầm ly nước rời khỏi tiệm, anh bất lực thở dài, rốt cuộc gặp lại cũng chẳng thể nói với cậu câu nào, anh tự nói với mình rằng chắc gì cậu đã muốn nghe... Cứ vu vơ nghĩ đủ thứ chuyện rồi chợt giật mình khi ai đó chạm vai mình, xoay người lại, anh như không tin vào mắt mình, người đó là Choromatsu, vẻ mặt anh không giấu được sự ngạc nhiên nhưng chưa kịp mở miệng thì cậu đã lên tiếng trước.- Sao anh uống thứ này?- Hả?Osomatsu nhìn xuống tay mình và nhận ra trong lúc mãi nghĩ đến cậu, anh đã mua nhầm nước cam.- À...- Bỏ đi, em mua ly khác cho anh.Từ bé Osomatsu đã không ăn hay uống được cam, không biết tại sao nhưng anh nghĩ người dị ứng thứ trái cây này chắc chỉ có mình anh. Có lẽ khi thấy anh cầm…
▪️Tác giả: Lệ Tiêu▪️Tình trạng convert: Hoàn▪️Tình trạng edit: Loading▪Tên thuần việt: Thợ trang điểm thời thịnh▪️Thể loại: ngôn tình, cổ đại, HE, hệ thống, xuyên không, 1v1, cung đình hầu tước▪️Độ dài: 140 chương▪️Nguồn: wikidich ▪️Editor: Niêm Hoa Nhất Tiếu▪Bìa: @iwasyourqueen (TDT Team)🔻Văn ánThân là một kẻ bị ném vào hệ thống trò chơi Beauty Blogger. Điều mà Tư Nghiên may mắn có được là: trang bị của hệ thống này đều là mỹ phẩm lưu hành đương thời, mà điều bi ai nhất chính là: cho dù cô sở hữu toàn bộ son môi trong 'thiên hạ', cô cũng không rảnh đâu mà vui vui vẻ vẻ trang điểm. Mỗi ngày đều vội vàng làm Quý phi vui vẻ, giúp Hoàng hậu nương nương che đi nếp nhăn, đấu đá qua lại cũng rất mệt a.Còn có:"Điện hạ, nếu ngài còn nói mỗi ngày ta đều dùng cùng một loại (màu sắc) son môi giống nhau, ta sẽ tức giận!"♥️ Lời tác giả- bổn văn hoàn toàn hư cấu, đơn thuần chỉ để vui vẻ, chỉ số xác thực = 0, đề nghị lấy tiêu chuẩn của tác giả làm chuẩn- nếu không thích trực tiếp lướt qua, cho đôi bên bớt lo- xin miễn reup- truyện có bảo đảm, ta đây không biết hai chữ "drop/bỏ hố"- mềm mại dễ đẩy ngã, hoan nghênh đùa giỡn o(*≧▽≦)ツ#hashtag: cung đình hầu tước, xuyên không, hệ thống♦️Nhân vật chính: Tư Nghiên | Vai phụ | Khác: trang điểm, dưỡng da, thời trang, trò chơi, hệ thống♣️ Lời Editor:- Bản thân không có kinh nghiệm trong make-up, tất cả đều học hỏi từ google-sama và bạn bè, nếu có sai sót vui lòng cmt.- Bản chuyển ngữ từ convert, có thể không thực sự sát nghĩa, vui lòng thô…
- Yahhhhh!!!!!!! Đánh này!!!!!!!*Bộp*- Em làm gì thế Osomatsu?Choromatsu ngừng phơi đống quần áo, xoay người lại nhìn bé con đang cầm kiếm đồ chơi, đeo mặt nạ siêu nhân hướng về phía mình. Nhóc con tên Osomatsu kia lùn tịt chỉ cao tới thắt lưng của cậu, là hàng xóm gần nhà cậu, hôm nay bố mẹ nhóc có việc phải về quê nhưng Osomatsu vẫn còn sốt nhẹ nên bố mẹ nhóc không dẫn theo, thật may hôm nay Choromatsu cũng không phải đi học nên sẵn tiện cậu giữ nhóc giúp.- Em là siêu nhân! Phải đánh quái vật!Osomatsu giơ cao thanh kiếm, làm động tác như siêu nhân trong phim, nhưng nhìn đáng yêu hơn nhiều!- Vậy anh là quái vật hả?- Không. Quái vật xấu xí lắm, anh Choromatsu đẹp thế sao làm quái vật được.Nhóc con lắc đầu trả lời, câu nói vô cùng ngây ngô nhưng lại khiến cậu thấy rất vui. Cậu khom người xoa đầu nhóc rồi quay trở lại với công việc của mình. Osomatsu đưa mắt nhìn theo cậu sau đó ngoan ngoãn bắt ghế ngồi cạnh, vẫn đeo chiếc mặt nạ trên mặt.- À, em hạ sốt chưa?Choromatsu vừa móc cái áo lên sào vừa hỏi- Đỡ hơn rồi ạ.Bé con đung đưa chân, mặt cúi thấp, bất ngờ chiếc mặt nạ bị lột ra để lộ khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu, cậu đưa mặt lại gần hơn, áp trán mình vào trán Osomatsu để chắc rằng nhóc đã hạ sốt. Choromatsu không hề để ý hai tay nhóc con đang siết chặt ống quần mình và đổ đầy mồ hôi, gương mặt nửa cúi xuống vì phải giấu đi cặp má đang ửng hồng, nửa ngước lên vì bị cậu cố định bằng tay.- Ừm, có vẻ đã hạ sốt thật.…
(WARNING: OOC, vị trí top-bot dựa vào vị trí tên trong cặp ship, có chửi thề ở các chương nhất định)Severus Snape, giáo sư môn Độc Dược, gián điệp hai mặt cho Hội Phượng Hoàng và Voldemort, bậc thầy Chiết Tâm Tri Thuật, kẻ cao siêu trong việc che giấu cảm xúc. Ấy vậy mà giờ đây, vị giáo sư ấy đang thở dài não nề.Vì sao ư? Vì đám phù thủy ngu ngốc đó! Với ánh mắt và tâm trí sắc bén luôn chú ý tới những chi tiết nhỏ nhất, vị giáo sư nghiêm khắc ấy thấu hết những suy nghĩ sâu trong tâm của bọn trẻ chưa lớn đã đi dối lòng bản thân. Cái gì mà thích nhau rõ tới mức tình yêu biến thành một món ăn luôn rồi mà còn cố giữ giá?? Lũ ngu si, yêu vào rồi thì liêm sỉ cũng tự cất cánh mà bay thôi, ở đó mà xào giá lên ăn như lũ Muggles!Vì không có sự trợ giúp từ bất cứ giáo sư nào (trừ hậu phương từ cụ Dumbledore ra), nên Snape quyết định tự liều một mình: một mình ông sẽ giúp cho bọn phù thủy tuổi trẻ đầy sức sống nhưng không đầy logic ấy đến với nhau! - - -Như bạn thấy, truyện này sẽ là nơi vị giáo sư khó tính môn Độc Dược đi mai mối không lương cho những cặp đôi trong Hogwarts (đọc tags để biết đó là những cặp nào nhé, lỡ dính phải cặp cậu muốn né thì còn né kịp:")).Thầy sẽ thành công bao nhiêu phần trăm thì tôi không biết, nhưng mà mong mọi người sẽ đọc truyện vui vẻ là được. À còn nữa, cứ góp ý cho tôi thoải mái nhé:D…
Joel Schumacher, cô phù thủy nhỏ nhà Slytherin bị mắc kẹt trong ngày 25 tháng 3 năm 1998 đã hai tuần. Và nó dù đã đọc hết máy cuốn sách của thư viện, vượt mặt cả con Granger thì vẫn là không thể tìm cách thoát ra.Trích đoạn :"Trông cưng hôm nay hệt như xác sống, Joe."Joe kinh ngạc ngước mắt lên tìm kiếm xem ai đang nói. Nó thật sự chưa có bất kì kí ức nào về việc có một thằng đực rựa nào đó chạy lại và nói rằng nó nhìn như mấy con zombie ngu ngốc. "Draco Malfoy?"Draco và mấy đứa đi theo nó tỏ ra ngạc nhiên khi thấy biểu cảm xa lạ của Joel. Gì đây? Chúng nó thay nhau nói."Đêm qua mày đọc cuốn tiểu thuyết gì đó.""Xong khóc sướt mướt tới bốn giờ sáng.""Bây giờ thì sảng rồi à?""Hay hôm nay bọn gia tinh chết tiệt kia lại say xỉn rồi bỏ cái gì vào đồ ăn à?"Đáp lại vô số câu hỏi kia chỉ là một không gian yên tĩnh lạ kì.Đùng! Joel Schumacher lăn đùng ra xỉu. Draco ra lệnh cho thằng Vincent nhanh chóng ẫm Joel tới bệnh xá. Joel Schumacher hoảng rồi. Nó tỉnh lại đã thấy cảnh vật xung quanh khác hoàn toàn hai tuần nó bị mắc kẹt.Bỗng Joel bị deja vu, nhìn thằng Potter nó lại thấy thân thuộc lạ kì. Cảm giác rất thân thiết với Đầu Thẹo nhưng nó chỉ nhớ được cái tên.Harry James Potter.______________________Cùng Joel Schumacher đi tìm cách thoát ra nhé.…
Author: Tokaku MurasawaTittle: 365 days [RenMasa] [UtaPri]Disclaimer: nhân vật thuộc studio Elements Garden, Kurahana Chinatsu - người thiết kế nhân vật cho UtaPri. Bản quyền truyện thuộc về tôi và RenMasa thuộc về nhau.Summary: câu chuyện về 365 ngày của RenMasa từ khi Jinguji Ren làm cơ trưởng, đây là RenMasa ver Pilot.Category: AU, Boy's love, Fluff, Humor, FanfictionPairings: RenMasaRating: PG-13, AUNote: Trong fanfic này Masato không hề quen Haruka, bạn thân là Kira, quen với Tokiya - Otoya - Ranmaru. Ren quen với Haruka - Tokiya - Otoya - Ranmaru, bạn thân là Kurusu Syo.P/s: Fanfic này mang tính phi lợi nhuận, chỉ đăng trên Wattpad và share trên fanpage "RenMasa FC VN- Trái ngược nhưng hòa hợp" bởi tác giả tức chủ fanpage.…
TÓM TẮT TRUYỆNChuyến xe đêm nay đưa hàng ra tiền phương, Lãm được phép chỉ huy trả hàng xong, rẽ đến thăm chị gái và người yêu ở đơn vị thanh niên xung phong. Thật phiền hà, trên xe lại có một cô gái đi nhờ xe lên cầu Đá Xanh, cô ta đi gặp người yêu! Cô gái xinh đẹp cũng tên là Nguyệt như tên người yêu của anh. Trăng đầu tháng, mảnh trăng cuối rừng dát lên con đường chiến lược. Trăng sáng chiếu vào khung cửa xe, làm cho khuôn mặt cô gái ngời lên vẻ đẹp lạ thường. Quá nửa đêm, xe đến ngầm. Cô gái không xuống xe đi về đơn vị, cô đã giúp Lãm đưa xe vượt ngầm. Máy bay giặc từng đàn ào tới ném bom thả pháo sáng, bắn 20 li đỏ lừ. Cô gái bị hơi bom xô ngã dúi, nhưng cô đã dũng cảm đẩy chàng lái xe vào chỗ nấp còn mình đứng che chắn phía ngoài. Chiếc xe bén lửa. Hai người vừa dập lửa vừa cho xe phóng lên. Nguyệt phải dò đi trước dẫn đường. Vượt khỏi trọng điểm, Lãm mới biết Nguyệt bị thương, máu chảy đỏ cả cánh tay áo xanh. Cô ướt như một con công vừa tắm thế mà vẫn cười rất tươi. Trong lòng anh lái xe trẻ dấy lên một tình yêu Nguyệt gần như mê muội lẫn cảm phục. Cô gái chia tay Lãm đi ngược lại phía ngầm...Chuyến ấy giao hàng xong, đã quá muốn, Lãm lỡ hẹn. Chuyến xe sau, anh mới vào thăm chị gái. Anh mới biết cô gái đi nhờ xe đêm ấy chính là người yêu từng hẹn ước...…