[FULL] Khi mọt sách rung động
Làm bạn thân 15 năm, tôi chưa từng có tình cảm với cô ấy. Nhưng rồi một ngày, cuối cùng tôi mới hiểu cảm giác rung động với một người. Truyện viết bối cảnh từ những năm 2014-2015.…
Làm bạn thân 15 năm, tôi chưa từng có tình cảm với cô ấy. Nhưng rồi một ngày, cuối cùng tôi mới hiểu cảm giác rung động với một người. Truyện viết bối cảnh từ những năm 2014-2015.…
kể zề sự dam dang của ttất cả mấy cái này đều là t đã trải qua và muốn lan tỏa đến mấy pà cóa tính dam từ trong máu như tuiai ko thik vui lòng lướt ⛷️…
Một chút thư giãn cho các cô cậu khó chiều nhưng đáng yêu...…
Tên fic : Bằng tuổiTác giả : Axit61Thể loại : hài hước, học đường, tình cảm tuổi teenTình trạng : đã hoàn thànhĐộ dài : 31 chươngTruyện mình mới viết lần đầu, còn nhiều lỗi, mọi người hãy đọc và cho mình biết ý kiến để mình sửa!! Camon *cúi đầu*…
Một bộ truyện tuổi Teen nói chính về những cảm xúc của tuổi mới lớn, những mâu thuẫn của tình bạn ,và 1 xao động của tình yêu ! Hãy đón đọc…
Warining : Muốn conment gì cũng được , muốn hỏi gì cũng được , tốt hay xấu , cta cùng bàn Ai k thích cứ việc bấm comeback , k tiễn Tôi k phải kẻ hay viết truyện vì tôi là con trai…
tình cảm giữa hai người bạn cùng lớp, không phải qua sự quan tâm bình thường mà là trái ngược lại với những điều ta thường thấy giữa hai người có tình cảm với nhau…
Ngọc Ánh là cô nữ sinh cấp 3 bình thường cô quen được Thiên Hoàng một hot boy của khối Vật Lý và họ đã có những khúc dở khóc dở cười.Thiên Hoàng yêu cô ngay từ lần đầu tiên, sau một thời gian quen biết Thiên Hoàng cô đã yêu cậu trong vô thức.Mối tình cảm dễ thương này sẽ ra sao đây ?Khi Thiên Hoàng bị tai nạn giao thông và qua đời ko lâu sau khi cậu tuyên bố với toàn trường cô là bạn gái của cậu ?5 năm sau khi Thiên Hoàng mất cô đã vào làm ở một công ty rồi cô gặp Trần Thoại một người có bề ngoài giống hệt Thiên Hoàng người yêu của cô, Trần Thoại có phải là Thiên Hoàng ko ?Mời mọi người ủng hộ để biết được chân tướng.…
Adriana Anders là một cô gái tuổi teen, cô luôn lạc quan yêu đời. Bỗng một ngày, cô ngã, và từ đó cô đã mắc căn bệnh thoái hóa tiểu não. Cô yếu đuối, mệt mỏi và chán nản nhưng nhờ sự động viên của tất cả mọi người, cô đã đứng lên chống lại bệnh tật. Nhưng khi không còn có thể làm được điều gì nữa, cô ra đi, và để lại cho mọi người trang thư muộn màng. Nhờ có cô, các bệnh nhân khác đã có thêm một niềm hy vọng vào cuộc đời và đấu tranh chống lại bệnh tật. "Liệu mình còn có thể... thở được không?" "Liệu mình còn có thể... bước đi trên đôi chân của mình?" "Cuộc sống đó, tựa như khoảnh khắc... nhưng mỗi giây trôi qua, được sống bên gia đình, bạn bè, điều đó là quá đủ đối với mình..." "Mình... một lần nữa... muốn sống thêm một khoảnh khắc nữa."…
Chiều muộn, con đường về rợp bóng bằng lăng, gió thổi hiu hiu mang theo mùi nắng cuối ngày. Hai đứa tôi vẫn đi cạnh nhau như mọi lần, cặp sách vắt hờ trên vai. Bất giác, tôi khựng bước, ngập ngừng nói nhỏ:"Vũ này... màg đừng tốt với tao quá"Nói ra xong, tự dưng mặt tôi nóng bừng, tai cũng đỏ ran. Tôi cúi gằm xuống, cứ lấy mũi giày hích hòn sỏi lăn lộc cộc trên đường, chẳng dám ngẩng lên nhìn cậu. Vũ im re mấy giây, chỉ nghe tiếng dép cậu lẹp kẹp trên nền xi măng. Rồi bất ngờ cậu thở dài, buông một câu ngắn gọn:"Muộn rồi. Từ lâu tao đã coi mày là ngoại lệ."Tôi ngẩng mặt lên, còn chưa kịp tiêu hoá hết lời cậu vừa nói thì cốc! - một cú trúng trán, đau đến nhăn mặt. Minh Vũ vẫn tỉnh bơ, tay đút túi quần, khóe miệng khẽ nhếch lên như chẳng có gì xảy ra"Ái! Mày bị dở à? Đau muốn chết đây này!" - tôi vừa xuýt xoa xoa trán, vừa lườm cậu một cái rõ dài. Vũ cười, cái kiểu cười ngắn ngủn, vừa buồn cười vừa khó chịu: "Cho chừa cái tội nghĩ linh tinh. Lần sau đừng có nói mấy câu dở hơi thế nữa."Tôi xị mặt, giọng ấm ức: "Ơ hay, tao nói thật chứ có đùa đâu. Lúc nào cũng trêu người ta..."Cậu liếc sang, vừa nhét tay vào túi quần vừa buông gọn:"Ừ thích trêu đấy, làm sao?"Tôi nghẹn họng, mặt đỏ bừng như xôi gấc, cố tình quay sang hướng khác, lầm bầm trong cổ:"Có ngày tao nghỉ chơi thật cho biết."Nghe thấy, Vũ bỗng khựng lại nửa nhịp, giọng hạ thấp, trầm đến mức chỉ mình tôi nghe rõ:"Mày mà dám, tao sang tận nhà lôi ra"__ Ngày viết: 26/8/2025Tình trạng: Đang ra…
Tôi và anh lướt qua nhau trong một chiều mưa tầm tã. Anh chẳng nói lời nào lại xuất hiện trong cuộc đời tôi, khiến tôi chẳng thể quên.…
Năm đấy 14-15 tuổi, cậu bạn Phong Trần gửi một lời kết bạn Facebook cho Hiền, nhưng nó không ngờ rằng đây chính là khởi đầu cho chuỗi ngày "sóng gió" của cuộc đời nó...."Ồ chào Hiền, hôm nay trông mày xinh thế!""Ờ tao cảm ơn. Nhưng mày nói thật lòng hay nói phét thế?""..."Nhưng Hiền sẽ không bao giờ biết được lúc đấy Phong đang nói thật lòng.…
Truyện: Mười Hai NămTác giả: Trang Sách NhỏTheo các bạn đơn phương là gì? Đối với tôi đơn phương là trạng thái tình cảm khi một người yêu thầm một người khác mà không nhận được sự đáp lại.Tôi thầm thích cậu ấy suốt ba năm trời không một lời thổ lộ. Quyển sổ nhật ký của Trần Việt Chi từ đầu năm lớp mười đến khi tốt nghiệp vẫn còn lưu giữ hình bóng cùa Tuấn Kiệt.Rất nhiều lần tôi muốn hỏi rằng: "Liệu tôi có xứng đáng được cậu ấy để ý?""Trần Việt Chi, tôi thích cậu!"...Không ngờ sau này cậu ấy cũng mặt dày đem bám tôi như thế này đấy!*Lưu Ý Truyện hoàn toàn là sản phẩm của trí tưởng tượng của tác giả, mọi trùng hợp nếu có chỉ là ngẫu nhiên, không liên quan đến cá nhân, tập thể hay bất kì quốc gia nào.…
Hai con người lớn lên cùng nhau, để rồi lạc mất nhau trong dòng chảy của thời gian và khoảng cách.Lời tỏ tình đầu môi chưa nói, liệu họ có tìm thấy nhau trong hàng tỉ người ngoài kia? Khi kỉ niệm chìm đắm vào dĩ vãng, thời gian có còn kí ức để lên tiếng trả lời?Một sáng mùa đông lạnh nơi thành phố tuyết trắng, thời gian sẽ hồi âm cho bao trắc trở chưa có lời giải đáp ấy.…
''Kẻ làm tôi khóc '' là bộ chyện kể về tình yêu trắc trở của 12 sao , đặc biệt là song tử . Nói về sự đau khổ khi yêu và niềm hạnh phúc khi được yêu .. Kể về cuộc sống, tinh thần của họ .. bla bla...…
Một cuốn truyện dành cho ngày 30/4 tại Việt Nam.Ngày 30/4 ở Việt Nam lên Wattpad cũng có truyện để đọc nhé ^^!Hihi.Tớ là MiuMiu.tolamiumiu5609.…
Lương Thị Sơ, tên họ đơn giản, bản tính giản đơn, thích nhất chính là bạn nam tên Bùi Văn Rối. Và chúng ta có cuộc tình chao ôi là đơn giản. Và hạnh phúc.Và đầy drama.Cảnh báo: Truyện yêu đương tuổi teen nhăng nhít, hàng Việt Nam chất lượng cao. Cấm hàng china và vi rút corona xuất hiện, xin cảm ơn.( hứa sẽ không drop nữa, lớn rồi ai làm thế :<)…
Chuyện phải bắt đầu từ 17 năm trước. Vào cái ngày mưa gió bão bùng Hạ thiếu gia (Thiếu gia duy nhất nhà họ Hạ) giở trò biến thái với cô vợ Địch Tuyết xinh đẹp vừa đẹp người vừa đẹp nết của mình. Cả hai người cưới nhau chưa được ba năm vẫn chưa định có con thì ai ngờ ngay cái đêm đó vì đi quá quy định thường ngày họ lại đem tin vui về cho nhà họ Hạ và nhà họ Địch. Ngay cái ngày đầu năm đó sự kết hợp của ông bố biến thái và người mẹ xinh đẹp sau 9 tháng 10 ngày đã tạo ra Hạ Vũ đứa con đẹp trai từ trong trứng vừa nhìn khuôn mặt khôi ngô thì đủ nhận ra đó là một đứa thiên tài. Và vì đã lỡ một lần nên họ quyết định làm luôn đứa thứ hai để Hạ Vũ khỏi buồn. Và trước 3 ngày cuối cùng của năm đó, cứ ngỡ lại một lần nữa cho ra thêm một đứa con thiên tài thì có lẽ gen thuần của bố quá nhiều làm cho dự định bị lệch đi khỏi quỹ đạo. Đứa con tên Hạ Vy đó vừa đẹp gái vừa thông minh nhưng lại lưu manh và biến thái y hệt bố nó...-Hạ Vy con có thôi bắt nạt anh trai không?_ông bố trẻ Hạ Quân khóc không ra nước mắt quát con bé đang giở trò chọc phá Hạ Vũ-Baba. Con đâu dám chọc anh... Con chỉ là... Phá anh thôi_con bé cười nhe răng nhìn ba nó rồi chạy đi mất dép. Hạ Vũ nhún vai nhìn ba-Hạ Vy giống ba thật đó!_thằng con thiên tài của ông phán một câu xanh rờn rồi cũng đi mất. Ông không dám tin đây là 2 đứa con của mình, không dám tin đây là 2 đứa trẻ 7 tuổi ??..............Tác giả:Anh_Boss (Mỡ)Thể loại: hài hước, tình cảm, lãng mạn, học đừng, bạo lực (nhẹ)Mong các bạn ủng hộ cho tớ ❤️❤️…
Ánh mắt ấy, câu nói ấy làm sao tôi quên được~~~~...Hyunjin-Hyunmin ah, cậu có nhận ra mình ko??😕…
* BÌA TRUYỆN CÓ SỰ THAY ĐỔI Tình yêu của 2 số phận bị ông trời ngược đãi. Dương Thủy là học sinh cá biệt của trường , Khả Thư là học sinh mới chuyển vào . Cả hai có một điểm chung : họ là những con người với cuộc đời bất hạnh , tìm được nhau giữa vìng xoáy cuộc đời…