Tác phẩm: Tân Hoan (Niềm vui mới)Tác giả: Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa TửThể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Hiện đại tình duyên, cận thuỷ lâu đài, hỗ côngTình trạng: Đã hoànEditor: Thượng Chi PhongNhân vật: Khương Vân - Lục Niệm Chi, nhân vật khác: Tần ChiêuĐÃ DỜI SANG PAGE "GÍC NHỎ BEYU - CHO NHẸ TÊNH NGÀY DÀI"https://www.facebook.com/profile.phpid=61576894041105…
Gần đây mới biết được Mục Nhiên còn có 3 ngoại truyện trong sách xuất bản ở Trung nên mình mày mò edit để lưu trữ đọc lại.Cảm ơn nguồn raw từ bạn ちねん レイ Mình edit lần đầu và tiếng Trung bập bẹ nên nội dung chỉ đúng ~80%…
Tác giả:Minh TinhThể loại:Ngôn Tình, SắcNguồn:duongtrucninh2404.wordpress.comEdit: kẹo đắng 91 Số chương: 10Giới thiệu:Chưa khi nào cô lại cảm thấy vận khí mình kém đến như vậyVốn chỉ là một người vô hình trong công ty, không ai ngó đến, bỗng nhiên hắn lại cứ đứng chờ cô tan tầm, lại thường xuyên hôn cô, đùa giỡn côCăn bản cô chỉ là một tiểu nhân viên thôi, cớ sao hắn lại bám mãi không buông?Đã vậy một người anh tuấn, giá trị con người cao như hắn, tại sao lại cố tình không nghe không hiểu lời cô?Cô chỉ muốn an bình ở trong công ty, thuận lợi làm xong chức trách của mình mà thôiCứ kệ hắn uống rượu say rồi làm bậy, cô cũng chẳng bắt hắn phải đền bùNhưng hiện tại hắn còn lớn mật hơn, đường hoàng xuất hiện trước cửa nhà cô, mang theo lỉnh kỉnh hành lýCái này là sao???Không lẽ hắn muốn....??…
một câu chuyện của bối rối, tìm kiếm và trốn chạy. cameo quan quân, em bé phúc nguyên và nhiều nhân vật không tên.hầu như là sản phẩm của tưởng tượng, đừng áp lên người thật.…
"Xin đừng quên em, xin anh đừng quên em" - bó lưu ly đó chính là món quà cuối cùng người đàn ông này có thể tặng cô, cũng là lời cuối cùng người phụ nữ này muốn gửi gắm cho hắn.Truyện mang phong thái nhẹ nhàng, ngược tâm lẫn thân đều khá nặng, kết SE.Đã full!…
Năm ấy, tôi không ngờ người từng khiến tôi "muốn đổi chỗ ngay lập tức" lại trở thành người khiến tôi "muốn ở cạnh mãi mãi".Có lẽ tình yêu không phải luôn bắt đầu bằng sự lãng mạn. Đôi khi, nó bắt đầu từ một lời cằn nhằn, một cây bút mượn tạm, và một cái ô che mưa đúng lúc.…