Sau [Một cái "Muộn"], Cung Thượng Giác nửa đêm bừng tỉnh, hắn bật dậy khắp người đều là mồ hôi lạnh. Chuyện gì vừa xảy ra, đệ đệ, Viễn Chủy của hắn...Câu chuyện kể về công cuộc lừa người đến tay của Cung Thượng Giác - bậc thầy lừa đảo của Cung Môn.…
Lưu ý: Sản phẩm của trí tưởng tượng, không có thật, mọi nhân vật, địa điểm, cốt truyện đều là sáng tác- Tác giả: JanicebyJ- Nhân vật chính: Choi SeungCheol x Yoon JeongHan, các nhân vật khác- Bối cảnh: Phóng viên tin tức x CEO- Tóm tắt: Yoon JeongHan ngày còn đi học là tên đội sổ, điển hình của kiểu người lông bông, không chịu hướng về tương lai. Ngay cả GVCN cũng nghĩ rằng cậu không thể tốt nghiệp nổi đại học. Thế nhưng mãi đến sau này, toàn bộ học sinh lớp trung học năm ấy lại chứng kiến có một Yoon JeongHan vì lớp trưởng Choi SeungCheol mà đã nỗ lực đến nhường nào. Lần họp lớp C3 năm ngoái, có người đã hỏi SeungCheol điều anh hối hận nhất là gì. Seungcheol không đáp, chỉ hướng ánh mắt đau đớn nhìn về JeongHan, lòng đã có đáp án: Là khoảnh khắc rời bỏ JeongHan. SeungCheol biết ngày đó anh đã tàn nhẫn phủi bỏ mọi sự nỗ lực và nghiêm túc của cậu trong mối tình này thế nào. Ngụ ý: Mỗi ngày cùng nhau phấn đấu Chỉ là một câu chuyện nhẹ nhàng, thấu hiểu, đồng cảm và hướng về nhau, không ngược nhiều đâu ^^…
Tỉnh dậy sau cơn chấn động não, Jeonghan vừa khóc vừa nói chia tay với Seungcheol, khiến hắn cũng không kém phần chấn động.Bọn họ chưa từng yêu nhau thì chia tay chia chân kiểu gì được?…
Lưu ý: Sản phẩm của trí tưởng tượng, mọi chi tiết không có thậtNhân vật chính: Choi SeungCheol x Yoon JeongHanThể loại: hiện đại, lãng mạn, HE, "anh rể hờ" x bé học sinh giỏi giả vờ Số chương dự kiến : 25…
'Được rồi. Chữ Seung trong tên Seungcheol không phải có nghĩa là 'thắng' đấy à?'Người trước mặt mỉm cười xinh đẹp thì thầm với anh, Seungcheol thấy hai má mình nóng lên, trái tim cũng dần trở nên mềm nhũn.'...Tôi cần một cái ôm, ngay bây giờ.'Jeonghan bật cười dang tay ôm chầm lấy Seungcheol, cậu kiễng chân lên với ý định muốn ôm trọn Seungcheol trong vòng tay nhưng có vẻ điều ấy là không thể. Nhận ra ý đồ của cậu, Seungcheol tủm tỉm cười chờ cậu loay hoay như mèo con cọ dụi mất một lúc rồi mới đưa tay ôm gọn vòng eo mảnh khảnh vào lòng. Nhiệt độ cơ thể gần sát, hương nước hoa dịu nhẹ quen thuộc của Jeonghan quanh quẩn nơi đầu mũi khiến Seungcheol cảm thấy yên tâm hơn hẳn. Vùi mặt vào mái tóc dài mượt của người thương, anh bỗng chốc cảm thấy những áp lực đang đè nặng lên mình thật ra cũng không đáng sợ đến thế.-keywords: vườn dâu.…
Nó kiểu mấy phần truyện ngắn ngắn thấy cũng hỏny mà mấy bé bot ngây thơ ( nói toẹt ra là ngu vãi ấy ) cùng mấy ông top kiểu nghiện ẻm thấy mặt ẻm là nứng, nhiều cái nó hợp gu ta nói nó mê nên edit để đọc chứ bộ kia edit tg mới khó quá, sang đây chữa lành tâm hồn đã :))…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Tôi vẫn thường cho rằng, Choi Seungcheol là một người hoàn hảo. Là bác sĩ trẻ có tiếng, đẹp trai, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là hoàng tử.Tôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích cóp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Yoon Jeonghan, đứng trước người thân là một con lười èo uột.Nhưng tôi vẫn thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về người hoàn hảo như Choi Seungcheol.CHUYỂN VER CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢAuthor: downpour0721…
Bất đắc dĩ phải cùng một người mình không yêu chung sống, lại còn là một kẻ đầu óc có chút không bình thường, cậu út nhà họ Kim từ ban đầu đã không hề trông mong gì vào cuộc hôn nhân này. Thế nhưng chỉ trong một thời gian ngắnKim Mingyu bàng hoàng nhận ra việc có một người vợ luôn luôn im lặng như Jeon Wonwoo không hẳn là điều quá đỗi tồi tệ...…
• vũ trụ " tặng em " •yoon jeonghan ấy vậy mà sau một đêm đã trúng thưởng giải độc đắc, nhìn chiếc bụng nhỏ rồi lại nghĩ đến chủ nhân của sản phẩm mà cảm thấy số mình sao đen đủi quá thể đáng rồiai cũng có thể là tác giả của nó, nhất thiết phải là vị tài phiệt giàu nhiều đời mà yoon jeonghan hay thấy trên tivi không thế?chắc người ta giàu người ta không để ý đến mình đâu, yoon jeonghan lên kế hoạch bỏ thành phố về quê nuôi dưỡng bé con, và đảm bảo 100 phần trăm chủ nhân sản phẩm đang hình thành trong bụng cậu sẽ không tìm thấynhưng ô kìa, bố con tìm thấy chúng ta rồi bảo bối nhỏ à" yoon jeonghan cho tôi lời giải thích vì sao em không cho tôi cơ hội chịu trách nhiệm? "...tag: mpreg, sinh tử văn, tài phiệt lắm mưu x thỏ nhỏ nhát gan dễ overlinhtinh…
Phá Nguyệt Lưu QuangTác giả: 蜉蝣Số chương: 9Tình trạng: Đã hoànNhân vật: Trùng Chiêu, chính là Mạch Ly, Phục Linh đã khôi phục ký ức của Bạch Hy, nhưng giữa họ không phải thanh mai trúc mã từ nhỏ. Trùng Chiêu yêu Phục Linh vì nàng biết cách quyến rũ, khiến y động lòng mà không nhận ra.Dòng thời gian: Trùng Chiêu tìm lại được ẩn lực, Mạch Ly trở về, bắt đầu cuộc sống "truy đuổi cưỡng ép vợ."___"Mạch Ly là Thượng Cổ Chi Thần, cùng thọ với trời đất, ngay cả Tinh Nguyệt thần cung cũng không thể tiêu diệt hắn hoàn toàn. Chỉ khi có thể khiến hắn sa vào ái tình, tự nguyện chịu thiên đạo trói buộc, đó mới là ý của thiên đạo."…
Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !"Vương Sở Khâm ngớ ra.Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh.Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng.Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà.Cô đã hiểu.Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì.Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác.Vậy thì có gì phải sợ chứ?Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu.Ngay từ năm 22 tuổi.Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế.Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình.Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới.Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.…
Cp: Zhongchi _ Zhongli x Childe Thể loại : hiện đại , cổ đại , hài ngọt , tình cảm , nhẹ nhàng , boyxboy , thế giới , HE......Cũng sẽ có đi kèm một vài cặp phụ nhỏ nhỏ .Nhân vật OOC , cột truyện ko phải cột truyện dựa vào game , nhân vật thuộc sở hữu của tựa game Genshin Impac .Nghiêm cấm 🚫🚫🚫 : không đục thuyền , không thích xin đừng xem , tôn trọng OTP , và không bình luận những thứ khác .Lưu ý : Chuyện nhiều phần thiết lập nhiều thế giới khác nhau .Cảm ơn vì đã đọc , mình viết không hay nhưng nếu các bạn thích hãy ủng hộ mình , nếu sai sót xin bỏ qua .🔸💧🔸💧🔸💧🔸💧🔸💧🔸💧🔸💧🔸💧🔸Nơi đất các gặp biển xanh 🔶💧❌❌❌🔁🔄…
Anh chủ nhà Seungcheol đẹp trai nhiều tiền cùng 12 cậu em đã thuê nhà cùng nhau lập nghiệp từ cái thuở đôi mươi. Đã 10 năm kể từ khi họ dọn vào ở chung. 10 năm thì sao chứ, anh đây vẫn thu tiền thôi![Edit: Nhiều chi tiết hơi ảo, mong anh em lượng thứ 🥹]…
Từ sau khi em người yêu cũ đòi chia tay rồi dọn ra khỏi căn nhà của anh một cách chóng vánh, Seungcheol để ý thấy mấy món đồ của em người yêu cũ vẫn còn ở khắp nơi khiến anh nhìn đâu cũng nhớ đến cậu.Rồi Seungcheol cũng rất đau đầu khi điểm danh được có mấy thứ đồ của mình đã không cánh mà bay, khả năng cao là cũng bị em người yêu cũ mang đi mất rồi.-"Đồ của em còn ở bên này nhiều lắm, khi nào rảnh rỗi em qua đây lấy về nhé hay muốn anh đem sang thì cũng được.""Ai là em mày?"-keywords: một ngàn câu hỏi.truyện được lấy cảm hứng từ bài hát taking what's not yours - tv girl.…
"Tôn Dĩnh Sa, rõ ràng em là mặt trời nhỏ, tại sao đôi mắt luôn ngấn lệ vì cậu ta?""Bởi vì anh ấy không hiểu ạ"Cô yêu hắn, nhưng cô chưa từng một lần nói ra.Cô yêu hắn, nhưng cô luôn giữ nó trong lòng như một bí mật.Cô yêu hắn, nhưng cô thà chọn câm lặng, còn hơn là phải thốt lên những lời khiến mình trở nên thảm hại.*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…