[Tokyo Revengers] One Shot
Lưu ý:Ngược không ngọt:)))…
Lưu ý:Ngược không ngọt:)))…
🐶anh ơi em dỗi đấy🐶anh có thương em hong🐶anh đừng có mà trêu em🐶anh ơi em thương anh nhất…
Một kẻ ham sống sợ chết việc ao ước được sự bất tử trẻ mãi không già . Đến khi có được sự bất tử hằng mong ước thì mọi đau khổ dần bắt đầu , mở ra một trang hoàn toàn mới cho kẻ ko biết đủ .…
chuyện tình bánh kem dâu ୨ৎ.geminifourth…
_đây chỉ là nơi tớ trút bầu tâm sự thôi_yuuchann_…
Có ai giống tôi không chia tay chỉ mong người ta níu mình lại nói một câu 'Anh yêu em ' nhưng không tại anh quá nhạt hay tại tôi con nít....…
Đã buông rồi còn níu kéo làm chi nữa. Hết yêu rồi sao vẫn còn lưu luyến...…
Just for fun thôi nha mng 🙂…
Bạn choáng váng nhìn mấy chục con người đang đứng trước mặt mình."Manjiro, Mikey, Sano,..."Lẩm bẩm trong miệng thầm đếm những khuôn mặt giống nhau đến kinh hoàng, bạn bắt đầu cảm thấy chân mình hơi run."Sao những người ở từng dòng thời gian khác nhau lại đột nhiên xuất hiện cùng nhau cơ chứ!?"Nhìn khẩu súng đang được nâng niu trong tay Izana tương lai, bạn từ từ giơ cánh tay đang run lẩy bẩy lên: "... B-bình tĩnh nào mọi người, tôi có thể giải thích."…
Thể loại : nhất thụ nhất công, song tính, hiện đại, ấm áp, ngọt ngào, sủng , HEVăn án : Tại sao ? Đối mặt với tấm hình người bà cười hiền từ, cậu tự hỏi tại sao bà lại bỏ cậu ra đi bất ngờ như thế. "Này thằng con hoang kia mày nên cút xéo khỏi căn nhà này được rồi. Nơi đây đã không còn chỗ cho mày nữa rồi." Người đàn bà đanh đá lên tiếng lại quay sang nới với người đàn ông kế bên :"Không biết tại sao má lại nhặt thằng con hoang này về chi không biết, nuôi nó chỉ tổ tốn cơm gạo."Tổn thương....Đau đớn .....Tuyệt vọng .....Cho đến một ngày, linh hồn cô đơn được nâng niu, che chở, bảo vệ như báo vật."Liệu tôi có xứng đáng không ?""Bảo bối không là em thì ai cũng không được"…
Trước đây Thủy làm cái gì cũng không tốt,chỉ duy có việc thích Chí là Thủy tự cho rằng bản thân mình vô cùng sáng suốt.Thủy thích Chí,ai cũng thích Chí cả.Nhưng mấy ai thấu được nội tâm của cậu.Trước đây cô từng nghĩ Chí như mây trời,còn cô chỉ là cỏ ven đường,mãi mãi không thể với đến được.Nhìn Chí bước cùng người khác,lòng Thủy đau như cắt,như dao cứa vào tim.Nhưng Thủy phải ráng kiềm lại,Thủy có là gì của người ta đâu?Đến khi Thủy quyết định từ bỏ,Chí lại níu lấy tay cô.Thủy bất lực lắm,tim nhói lên không thôi,Thủy muốn từ bỏ,nhưng lại không thể...…
Mọi người thường nói: "Cỏ bốn lá là một biểu tưởng may mắn." Nhưng có ai từng hỏi vì sao việc thêm một chiếc lá từ cỏ ba lá ven đường lại được nâng niu như thế? Có lẽ là bởi sự khác biệt nhỉ? Nhưng liệu chiếc lá ấy có cô đơn không? Giữa muôn vàn cỏ ba lá, chỉ có nó một mình vươn lên để được nhìn thấy người đó?Cậu là Đăng trong "hoa đăng", là ánh sáng đã cứu lấy thế giới tăm tối đang mục rống trong anh. Nhưng cậu là ánh sáng, là món quà may mắn như ngọn cỏ bốn lá trong đêm giống anh tìm được. Còn anh là Minh trong "Minh Giáp" - một thứ cỏ may mắn của người xưa. Là món quà may mắn trao cho cậu cuộc sống mới. Cậu và anh khác biệt trong xã hội kia nhưng dẫu sao vẫn mong hai người được gặp nhau lần nữa...…
Anh: Hắc Huyễn Băng 23tNgoài sáng anh là người đàn ông anh tuấn, sỡ hữu tướng mạo phi phàm cùng với khí chất tu la của đế vương và tài lãnh đạo thiên tài của mình. Trong tối anh là lão đại của bang hắc huyễn đứng đầu thế giới.Anh là 1 người con trai đứng đầu bạch đạo, hắc đạo trên toàn thế giới. Anh là người lãnh khốc, vô tình, tàn nhẫn, là người không gần nữ sắc cho tới khi gặp được cô dục vọng trong người anh trỗi dậy mãnh liệt. khi cưới được cô anh nâng niu như món đồ dễ vỡ, bất kỳ cô muốn cái gì anh cũng đều có cho bằng được và dâng tới cho côCô: Nguyệt Băng Dao 20t là 1 ẩn số, chỉ 1 lời nói 1 cái phất tay hàng vạn người có thể bị giết. Một nụ cười giả tạo đủ. khiến cho đàn ông cam tâm tình nguyện làm tù nhân sai khiến dưới chân cô. Cô 1 người mất ba,mẹ từ khi 5t thì trong từ điển của bản thân cô không có hai từ tình yêu cho đến khi gặp anh và chỉ duy nhất một mình anh mới có thể khiến cô bộc lộ cảm xúc của mình.…
all x negav ( trừ atus,song luân,jsol,nicky,công dương..)…
Dù có vô vàn biến cố cắt đứt chúng ta thì anh sẽ cố gắng níu lấy em dù chỉ một giây...…
‼️ dịch chưa có sự đồng ý của tác giả ( vì mình kbt nhắn ở đâu )💗 tổng hợp truyện của choran trên lofter mà mình lụm được…
Năm ấy, Chương Viễn của thời cấp Ba tinh nghịch nhìn Hà Lạc nói: "Này bạn gì ơi, ngẩng đầu cho người ta nhìn kỹ chút xem nào." Năm ấy, Chương Viễn nghiêng trái nghiêng phải tránh móng vuốt của Hà Lạc: "Giờ đã là người của tớ rồi, có tròn hay dẹt cũng tùy tớ xử lý đúng không?"Năm ấy, Chương Viễn đứng suốt mười tám tiếng đồng hồ mới tới được Bắc Kinh, vô cùng mệt mỏi nói: "Cô bé lười, em lại vừa mới ngủ dậy đấy à?"Năm ấy, Chương Viễn đưa bức ảnh của Hà Lạc Gia Uyển cho Hà Lạc: "Anh vốn cho rằng, em sẽ trở thành nữ chủ nhân của nó."Năm mười sáu tuổi, trên đường tan học, Chương Viễn né đôi găng tay của Hà Lạc ném đến, cười mà nói: "Lấy oán báo ơn, Hà Lạc, tớ nhớ cậu cả đời."Rất nhiều năm sau, ở nơi đất khách, Chương Viễn của tuổi trưởng thành nhìn thẳng vào mắt Hà Lạc, nhấn từng chữ một: "Hà Lạc, anh nhớ em cả đời, anh cũng muốn bên em cả đời."Dứt khoát là thế, dũng cảm là thế, kiêu ngạo là thế, đến tiếng nức nở sau cùng cũng tràn ngập hơi ấm dịu dàng. Vậy nên, chúng ta cứ ngần ngừ chẳng chịu già đi, giống như cầm lên cuốn sách này rồi chỉ rón rén đọc từng chút, từng chút một. Vậy nên, trước khi chúng ta già đi, xin hãy nâng niu cất giữ cuốn sách này, giống như nâng niu cất giữ trong trái tim mình những ký ức của cả thời thanh xuân.…
Tôi đã nghe ai đó nói rằng: "Lá lìa cành vì gió níu lá đi hay vì cây không giữ lá lại... " Tôi chợt cười. Lá lìa cành vì mệt mỏi với một đời chỉ sống vì cây.…
Và anh biết sớm muộn rồi cũng sẽ có người sánh bước bên em... chuyện tình đã vốn vậy chuyện hợp tan sớm muộn, níu kéo chi thêm? Hm?…