- Viết Cho Anh -
Ngày xuân tháng 9 lộng gió, em ngồi, viết lên trang giấy từng dòng chữ nguệch ngoạc. Là nổi tâm sự chất chứa bấy lâu, là nổi sầu không ai thấu Anh đi rồi, bỏ em lại giữa một rừng đau thương.…
Ngày xuân tháng 9 lộng gió, em ngồi, viết lên trang giấy từng dòng chữ nguệch ngoạc. Là nổi tâm sự chất chứa bấy lâu, là nổi sầu không ai thấu Anh đi rồi, bỏ em lại giữa một rừng đau thương.…
Đọc rồi biết~~~ truyện viết theo kiểu truyện ngắn ~~~…
Tác giả: hLNht_eMình tạo ra cái này để đu OTP với luyện trình viết truyệnTruyện không có ý không tôn trọng cái nước, tạo ra nhằm mục đích giải trí nên không liên quan tới chính trị, châm biến,.....Tình tiết trong truyện dựa trên cảm xúc của tác giả nên có thể vui có thể buồn, hạnh phúc,.... Chủ yếu là do coi phim buồn với nghe nhạc buồn:3…
Một mẩu truyện ngữ được tớ nhặt được ....…
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.…
Writer non tay, viết vì yêu thích cp. Bản tóm tắt: Chae Bonggu vì một biến cố mà để lại ám ảnh tâm lý, từ đó không thể nhảy múa được nữa. Do Eunho là ánh sáng trong lòng anh, là điểm dừng chân cuối cùng. Ám ảnh tâm lý quá lớn là sợi rơm đè chết con lạc đà giữa mối tình của hai người. Chae Bonggu tìm được cách trở thành một ngôi sao nghệ thuật như xưa, còn Do Eunho thì mất đi ngôi sao trong lòng mình. Tóm tắt gọn: Do Eunho không giữ Bonggu ở lại được. OTP âm dương cách biệt.…
"anh có thích hoa sứ không?"những nét chữ nguệch ngoạc được viết trên giấy"không"cậu ta nghiêng đầu, ý muốn hỏi lí do từ tôi"vì cậu thích nó"…
'Đợi đến ngày ta yêu nhau' hay 'The Day We Loved' là một câu chuyện tình yêu của một tâm hồn rỗng tuếch và một tâm hồn đổ nát.…
Những câu truyện tản văn nguệch ngoạc. Không viết ghi vì cái gì.…
"Có những xúc cảm không thể diễn tả thành lời nói qua thanh âm, mà là lời nói qua trái tim, qua những dòng chữ nguệch ngoạc kia.Mỗi nét chữ tượng trưng cho những nhân chữ khác nhau,Buồn, vui, tức giận hay ân hận..."Kaeri Tsukuba, 24 tuổi, là một tay bút nghiệp dư đang trên đường tìm kiếm những con chữ nhằm để tác phẩm của anh được tỏa sáng. Tuy nhiên, vì lời văn khô khan và chữ viết nghệch ngoạc càng đẩy anh ra xa hơn với ước mơ. Để thay đổi, Kaeri đã quyết định đi những bước chân lên thành phố nhằm đổi đời, nhưng trên đường đi đến văn phòng, anh đã gặp một người...…
Một cuộc sống bình yên tan vỡ, một trang mới mở ra những nét bút còn nguệch ngoặc , suy nghĩ còn non kém tôi nghĩ mọi chuyện rồi cũng sẽ qua . Anh sẽ hàn gắn những vết nứt trong lòng tôi nhưng ko anh chỉ đẩy tôi vào hố sau vĩnh cửu.Tôi đã từng nghĩ anh và tôi sẽ cùng nhau nắm tay bước vào con đường màu hồng ấy . Thế giới của anh và tôi quá khác biệt . Phải chăng duyên trời đã định chúng ta có duyên gặp nhau nhưng ko có đủ nợ để ở bên nhau! Thôi tạm biệt anh ! Trương Tuấn Khải chúc anh có một cuộc sống hạnh phúc. Sự buông bỏ chưa phải là kết thúc. Tình cảm nằm ấy chưa tàn như bức ảnh bị xé nét nhưng vẫn có thể Hàn gắn"Tay nghề còn non kém mong mọi người góp ý và ủng hộ ah "- ném gạch đá thoải mái em sẽ hứng hết và sửa chữa ah nhưng đừng mạnh tay quá nha em sợ vỡ đầuĐây là lần đầu em viết mong anh chị Thông cảmYêu mọi người nhìu !!!…
À là cái fic nhảm do con au ngẫu hứng viết '-')/Chuyện về những món quà mà mọi người tặng cho 2 bạn chẻ này .-.Lưu ý : đây là fic đầu tiên nên có sai xót thì mong mọi người bỏ qua cho /cúi người 90°/…
Nhật kí kèm tranh vẽ và sản phẩm edit.(Ảnh bìa: Mình vẽ máy.)…
Ờ....lệch nguyên tác OCC Ở đây chỉ có sự ngọt ngàoPark Hyung Suk ở đây là cơ thể bản năng vô cực có thể nói chuyện và vô cùng nghe lời đôi lúc thì ẻm khá vô tri.Tính cách thì có lẽ vẫn lạnh lùng hay có chút gì đó gọi là cam chịu?Em là một kẻ vô danh,sống ở vùng quê hẻo lánh ít người lui tới.Cuộc sống an nhàn vô cùng vui vẻ với những người dân thật thà chất phát...Không ai biết được kẻ vô danh này sẽ gây ra náo loạn gì ở đất Hàn Quốc này.....Những kẻ tham lam liệu có biết điểm dừng....Hay chúng chỉ tham lam chiếm lấy sự quan tâm chiều chuộng của em.....bản chất của con người....vốn dĩ là không biết điểm dừng...(đọc thì đọc k đọc thì thôi tôi viết vì lụy chứ k nhằm mục đích khác)…
Hé lô, me là Min, đây là chút sủng ái cho Hopega - couple mà Min yêu thương nhất…
Có những vụ án chẳng bao giờ khép.Giấy tờ dày, chữ ký đầy, nhưng cái còn lại chỉ là vết xước, tấm vé buýt, đôi dép rách.Nam - điều tra viên, cũng chẳng phải dạng anh hùng. Hết ca thì hút thuốc, ghi vài chữ nguệch ngoạc rồi để đó. Nhưng ngày nào cũng có xác người, ngày nào cũng có hồ sơ mới.Mỗi chương là một lát cắt:Một ông già bán vé số, chết gục ở đầu ngõ.Một đứa trẻ mất tích, chỉ còn chiếc cặp nhàu.Một vụ cháy tưởng vô tình, nhưng bên dưới là cả ổ nợ nần.Không có vụ nào thật sự kết thúc. Kẻ có tiền thì thoát, người yếu thì mất tiếng. Nam chỉ lượm nhặt, ghép lại từng mảnh, rồi bỏ dở giữa chừng.Cả bộ truyện là chồng hồ sơ mờ, ngả vàng, xếp cao trong phòng nhỏ. Đọc hết trăm chương cũng không tìm được công lý. Chỉ thấy cái thành phố này, tối nhiều hơn sáng.…
Câu chuyện kể về nữ chính Ash, là một cô nàng sói vừa mới chuyển đến một ngôi làng ở phương Nam. Câu chuyện xoay quanh cô là và đời sống của cô đang tập thích nghi ở nơi đây. Spoiler thế đủ rồi (thực ra thì tớ lười:')) Bây giờ hãy trải nghiệm câu chuyện nhé!!Btw thông cảm cho tớ về ảnh bìa truyện, đến thời điểm tớ viết dòng này thì do bận học nên tớ chưa vẽ bìa truyện được, mong bạn thông cảm!!LƯU Ý : Tác giả (tớ) chỉ mới 2k11 thôi, nên nhiều tình tiết tớ có thể miêu tả sai sót hay gây khó hiểu, hiểu lầm mong cậu có thể liệt kê và góp ý. Xin cảm ơn!…